[Sắc-hiệp][Fiction] The darkness history – Chương 21

Bắt đầu có thay đổi ở Đại An

Chuyển sang chủ động ngắm gái

Chương 21 – Tiến vào Ngã Ba Sông

Một ngày buổi sáng tháng 4 năm 1388.

Trong túp lều nhỏ ven sông, Đại An đang cùng Trần lão uống rượu.

–    Cha, con sắp phải rời xa người một khoảng thời gian rồi, không thể tiếp tục chăm sóc cho người mong người thứ lỗi.

–    Bữa tiệc nào cũng có lúc tàn mà, con không cần để ý.
Trần lão xua xua tay bảo không cần để ý.

–    Còn một chuyện nữa con muốn thưa với cha.
Đại An gãi gãi đầu khó nói hết.

–    Còn chuyện gì nữa.

–    Dạ, con muốn cưới Oanh nhi làm vợ.
Đại An cố gắng nói.

–    Cái gì?
Giọng Trần lão sắc lại, ánh mắt sắc bén nhìn Đại An, khiến hắn đổ mồ hôi đẫm lưng, luống cuống nói.
–    Con và nàng yêu nhau thật lòng, xin cha ân chuẩn, cho phép tụi con được đến với nhau.

–    A ha ha.
Trần lão bỗng nhiên bật cười lớn khiến Đại An ngơ ngác.
–    Ta tưởng chuyện gì, chứ việc gả con gái cho con thì con thích lấy bao nhiêu cũng được, Oanh nhi, Oánh nhi cả mấy đứa con gái mà ta chưa tìm thấy, con thích lấy bao nhiêu thì lấy thôi, đừng quản lão già này. Miễn là đừng phụ lòng tụi nó và nhớ cho ta bế cháu sớm.

Oạch, ta ngất, đúng là phụ thân của ta có khác, cách nghĩ cũng khác người, bất quá ta thích thế. Đại An thầm giơ ngón tay cái trong lòng.
–    Hắc, vậy con không khách sáo nữa, hắc hắc. Có khi cả mấy bà mẹ vợ của con, trừ mẫu thân của Oanh nhi ra con cũng lấy hết, cha không phản đối chứ.

–    Chuyện này…
Sắc mặt Trần lão hơi đổi. Chần chừ một lát rồi nói nhỏ.
–    Để lại sư muội cho ta được không.

–    Ách.
Đại An không còn lời nào để nói nữa.
–    À mà cha, Oánh nhi mà cha nói là ai vậy.

–    Ồ, nó hả, sau này con sẽ biết.
Trần lão mỉm cười thần bí nhìn Đại An.

Sau khi hàn huyên được hơn hai canh giờ, mọi người cũng quyết tâm chia tay tách nhau ra tại đây. Đoàn người Trần lão tiếp tục về kinh thành, ba tên Đại An thì tiến vào Ngã Ba Sông.

Trước khi đi, Đại An cũng một phen âu yếm hôn hít với Oanh nhi, khiến cô nàng hay ngượng này đỏ mặt tía tai. Hai tên Tiền Tài đều được Trần lão tặng cho kiếm và đao, tuy không phải tuyệt thế vũ khí gì nhưng cũng thuộc hàng cực phẩm. Hai tên sướng lắm, quỳ xuống lạy lão rối rít, tiện mồm mong lão gả Triệu Mai, Triệu Lan cho chúng luôn làm hai cô nàng xấu hổ chạy mất. Trần lão không thèm suy nghĩ đồng ý luôn, sau đó 3 tên đàn ông lại thì thầm nho nhỏ chuyện đàn bà rồi cùng cười dâm không ngừng.

Đúng là thầy giỏi thì có trò giỏi.

Sau khi chia tay, Đại An ba người đã tiền vào Ngã Ba Sông. Bởi vì trước đây hai thằng Tiền Tài cũng đã từng tới đây nên cũng dễ dàng tìm phọng trọ để nghỉ ngơi. Hai đứa nói muốn bắt cá thì phải đợi buổi tối, bởi vì cá này là cá dâng vua nên xung quanh nơi đó bảo vệ rất nghiêm ngặt nhưng mà hai đứa biết một hang động có ao nước thông ra nơi đó.

Vì tới vào buổi trưa nên Đại An ba người quyết định đi ngao du một lát. Dừng lại một quán banh trôi, cả ba cùng nhau làm mấy bát.

Đang lúc ăn không ngừng, có một nhóm người khác cũng tiền vào ngồi ở bàn bên cạnh. Đại An chú ý tới nhóm người này vì khí chất toát ra từ nhóm người đó rất đặc biệt.

Không phải là người bình thường mà phải là người có vỗ công siêu phàm, ít nhất là cao hơn Đại An ba người hiện giờ.

–    Đại ca, liệu ta có thể đánh bại được Long nữ đó không.
Một người trong số đó nói.

“Long nữ” nghe cái biệt hiệu này làm Đại An rất bồn chồn bởi vì bản thân hắn là bát long đường chủ nên mỗi lần nghe thấy cái gì có dính dáng đến từ “Long” là hắn rất mẫn cảm.

Đại An chú ý lắng nghe đám người đó nói. Cuối cùng hắn cũng nắm được một số vấn đề đó là, Long nữ là chỉ một nữ nhân tự cho mình là truyền nhân của Long tộc, xuất hiện ở nơi này tầm ba bốn năm gì đó. Theo lời của hai tên Tiền Tài thêm vào thì nơi ở của Long nữ hiện giờ cũng là ở gần cái hang động để bắt cá Anh Vũ.

Trầm ngâm một hồi, cố gắng tiêu hóa đống thông tin vừa nhận được thì hắn có cảm giác Long nữ này rất có thể là Nguyệt Lan. Hắn không dám chắc lắm, chỉ vì hắn đoán hắn cùng cô nàng cùng bay về quá khứ mà không cùng địa điểm nên chắc thời gian cũng khác biệt đôi chút.

Cuối cùng hắn quyết định đi theo nhóm người kia, đương nhiên chỉ là lén đi theo chứ không dám tiếp cận thẳng mặt.

Đến trước hang động nhóm người kia đang chuẩn bị chui vô thì một giọng nói thánh thót phát ra.
–    Người nơi nào, dám tới đây.

Giọng nói cực kì trong trẻo mang theo mị lực phi thường, khiến cho ối nam nhân phải động lòng. Ba tên Đại An đứng ở xa nghe giọng nói này cũng tim đập mạnh không ngừng.

–    Cẩn thận bị yêu nhân mê hoặc.
Tên đầu đàn hét lớn, vận công để tĩnh tâm.

–    Ha ha ha, người đáng để ta dùng mị công quyến rũ ư?
Tiếng cười thánh thót vang lên mang vẻ khinh thường, mấy tên yếu đuối nội công thấp kém ộc máu mồm, chết đương trường.

Tên đứng đầu mặt biến sắc, chưa kịp gặp mặt đã chết vài người rồi, hắn ra lệnh cho những kẻ còn sống cố gắng chạy trốn.

Cô gái ở bên trong động cũng không có động tĩnh gì, mặc kệ mấy tên kia chạy đi. Đại An ba người tuy đứng xa nhưng cũng bị chấn động không nhỏ, máu trong người đảo lộn, tí nữa thì không chịu nổi mà phun ra ngoài.

Cả ba tên đợi một hồi lâu vẫn chưa thấy người bên trong động đi ra.

–    Mấy lần trước các ngươi vào động đi bắt cá kiểu gì vậy.
Đại An thấy khó hiểu, những tên kia còn chưa bước chân vào động đã bị phát hiện vậy mà hai tên này đều có thể chui vào lấy cá mà ra đi bình yên.

–    Đệ cũng không biết.
Hai tên lắc đầu khó hiểu.

Đắn đo một hồi Đại An quyết định một mình tiến vào động, hai tên Tiền Tài muốn đi theo nhưng bị Đại An ngăn cản.

Càng đến gần động, tim hắn càng đập mạnh, số phận mấy tên trước đó vẫn in sâu trong mắt nó. Vẫn còn mấy cái xác ở trước cửa động để chứng minh lúc nãy hắn không phải mơ.

Ba bước.

Hai bước.

Một bước.

Cuối cùng hắn cũng bước chân vào động nhưng chưa hề bị phát hiện. Một cảm giác quen thuộc chảy trong người hắn kích thích hắn tiếp tục đi sâu vào trong động.

Róc rách.

Có tiếng nước chảy trong động lại còn có tiếng ca của một cô gái. Không giống với giọng nói mà hắn đã nghe được ở ngoài động ban nãy.
Hắn mò theo hướng phát ra tiếng ca.

Ắch.

Một cảnh tượng mĩ miều đập vào mắt hắn, khiến hắn đờ người ra. Không hề dục vọng, rất thuần khiết. Một cô gái đang lõa thể, đứng tắm ở dưới hồ, vừa tắm vừa ca hát, đôi khi còn vẩy những hạt nước lên trên.

Tiên nữ.

Đó là thứ duy nhất Đại An có thể hình dung ra bây giờ. Cô nàng đó cực kì xinh đẹp mà lại mang theo dáng vẻ thanh thuần không hề dính bụi trần. Đại An cảm thấy mình chỉ có thể đứng mà chiêm ngưỡng chứ không dám động vào.

Đang ngắm trong say đắm bỗng có một tiếng hét vang lên về phía hắn.
–    Dâm tặc nhìn cái gì.

Tiếng hét đánh thức Đại An khỏi giấc mộng tiên nữ, đồng thời đánh động tiên nữ đang tắm rửa kia. Đại An cùng cô tiên nữ hai mắt chạm nhau rồi cùng cảm thấy bối rối xấu hổ.

–    Lại còn nhìn, người muốn chết.
Giọng nói lại vang lên. Các mạch máu của Đại An căng phồng lên báo hiệu nguy hiểm. Một luồng sát khí đánh thẳng về phía hắn. Tự nhiên thân thể hắn phản ứng lại với luồng sát khí đó, tránh ra một cách tài tình. Đồng thời một lưỡi kiếm phóng thẳng tới ngực hắn.

Đại An lại một lần nữa né thoát lưỡi kiếm sắc bén kia. Nhưng không chỉ dừng lại ở đó. Đột nhiên một lưỡi kiếm biến thành ba, ba biến thành chín, cứ thế thành hàng trăm hàng nghìn mũi kiếm bắn về phía hắn.

Có lẽ hắn sẽ chết đến nơi. Nhưng ngay khi những mũi kiếm đó chạm vào người hắn, dị biến đột nhiên xuất hiện. Hắn cảm thấy tốc độ của những mũi kiếm càng ngày càng chậm, chậm đến mức dường như không di chuyển. Đại An nghĩ rằng đây là hồi quang phản chiếu, nhưng chỉ cần có chút hy vọng thì nó sẽ không bỏ lỡ. Thân hình hắn chuyển động né từng mũi kiếm.

Cùng lúc đó, tiên nữ và người thần bí thi triển ra những mũi kiếm đó cảm thấy thật bất ngờ. Tên dâm tặc kia thân hình đột nhiên biến chuyển, thân pháp cực nhanh phảng phất như làn gió, né hết những mũi kiếm bay tới.

Mắt thấy Đại An né được hết chiêu thức mình thi triển, người thần bí kia cảm giác bản thân bị sỉ nhục. Hắn hét lên 1 tiếng, đưa thanh kiếm thẳng lên trời. Không khí xung quanh bị xung động rõ rệt. Đây rõ ràng là sát chiêu, một kích tất thắng. Sắc mặt Đại An cùng cô tiên nữ tái nhợt.

–    Sư tỷ đừng.
Cô tiên nữ hét lên nhưng không có tác dụng gì với vị sư tỷ nóng tính kia.

–    Đi chết đi.
Vị sư tỷ hét lên và chĩa mũi kiếm về phía Đại An, bay tới.

Con mịe nó chẳng lẽ mình phải chết ở nơi này.

Đại An cảm thấy cuộc đời thật bất công, khi để hắn thấy gái mà chưa kịp làm đã phải phơi thây dưới quần đàn bà.

–    Khoan đã.
Giọng nói mà lúc trước Đại An đã nghe thấy ở ngoài động vang lên khắp động.

One Reply to “[Sắc-hiệp][Fiction] The darkness history – Chương 21”

Leave a Reply to Neo Cancel reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

kaka :D :ic: :fuckme: :) :os: lololo :no: :cheese: :3 :hi: mmm :guro: :y: :bagia: :dichmau: T_T more »