[Sắc-hiệp][Fiction] The darkness history – Chương 22

Buồn chán ghênull

Chương 22 – Long nữ

–    Sư phụ, tại sao?
Vị sư tỷ đó bị một người giữ lại.

Lúc này Đại An mới phát hiện ra vị sự phụ cùng vị sư tỷ kia đều mang khăn che mặt. Tuy không thể nhìn rõ mặt nhưng từ dáng người Đại An cũng có thể biết, hai người đó tuyệt đối là mĩ nữ.

Không thèm để ý tới phản ứng gay gắt của vị sư tỷ kia. Cô nàng được gọi là sư phụ nhìn chằm chằm vào Đại An.
–    Ngươi là truyền nhân của bát long?

Giọng nói như oanh động vào não Đại An, hắn lắp bắp.
–    Làm sao cô biết.

–    Sư phụ.
Mắt thấy sư phụ không để ý tới mình, vị sư tỷ bất mãn nói nhưng một lần nữa lại bị cắt ngang.

–    Hai con ra ngoài trước đi.
Vị sư phụ đưa tay làm dấu hiệu bảo hai nữ đệ tử của mình ra ngoài trước.

Đứng trước mặt một mĩ nữ, mặc dù chưa được nhìn mặt nhưng Đại An khẳng định là một mĩ nữ, bị mĩ nữ nhìn chăm chú, da mặt hắn có dày mấy cũng phải ngượng ngùng.
–    Cô nhìn gì vậy?

Chịu không nổi ánh mắt đó, hắn đành phải mở miệng.
–    Ngươi có thật là truyền nhân của bát long?

Vị sư phụ đó đánh giá Đại An, trong lòng cảm thấy nghi ngờ nên hỏi.

Mịe, ta là hàng giả chắc. Đại An thấy bất mãn trong lòng đành phải mở mồm kể chuyện mình từ tương lai trở lại rồi nhận lấy sức mạnh của bát long.

Nghe xong Đại An kể, vị sư phụ trầm ngâm một lúc rồi gật gù.
–    Thảm nào ta thấy cơ thể ngươi rất lạ lùng, không sao ta có thể giúp ngươi với tình hình hiện tại của ngươi. Nhưng mà một vấn đề nữa ta muốn nói cho ngươi biết đó là vị cô nương bằng hữu của ngươi, người đã đưa ngươi vượt thời gian trở về đây có lẽ là một Đường chủ trong bát long bị nguyền rủa.

–    Hả.
Đại An há hốc mồm, chuyện này đối với hắn có vẻ khó tin. Suy nghĩ trong chốc lát hắn hỏi một chuyện quan trọng hơn.
–    Thực ra cô là ai mà biết đến bát long. Ta nghĩ chuyện của bát long người thường không ai có thể biết được.

Vị sư phụ đi lại gần Đại An rồi nói.
–    Ngươi nói đúng, người thường không thể viết chuyện của bát long. Nhưng ta đương nhiên không phải người bình thường. Ta nghĩ trước khi vào đây ngươi cũng phải biết tên ta rồi chứ.

–    Long nữ, cô cũng là một trong bát long.
Đại An vỗ tay đến đét một cái, hoan hỉ nói.

Nhưng ngược lại với suy đoán của hắn, Long nữ lắc đầu.
–    Ta đúng là Long nữ nhưng không phải bát long. Nếu ngươi là tộc nhân của Long tộc sẽ biết Long nữ có vai trò và trách nhiệm gì. Tiếc là ta là người duy nhất sống sót trong đại nạn lần đó của Long tộc.

Đại An há hốc mồm, mắt trợn tròn.
–    Cô là tộc nhân còn lại của Long tộc, không phải dạng truyền thừa?

Long nữ nhìn Đại An gật đầu.
–    Đúng vậy.

–    Vậy, lần đó rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra mà để cho Long tộc bị diệt.
Đại An đăm chiêu.

Long nữ thở dài, dàng vẻ thướt tha bước đi ra một phía, ánh mắt mang đậm nỗi ưu thương.
–    Ta cũng không rõ, đến giờ rốt cuộc chuyện gì xảy ra vào năm đó ta cũng không nắm rõ. Kẻ có thể giải đáp cho ta chỉ có thể là Thánh nữ Niên tộc. Nhưng những người đó luôn giữ kín miệng không nói ra một câu nào. Có lẽ sau này ngươi sẽ biết. Chuyện gì cần đến thì sẽ đến mà thôi.

Đại An trầm ngâm, hắn biết hiện giờ Long nữ đang rất đau khổ.

Nhớ lại những chuyện đã qua một hồi, Long nữ mới nói tiếp.
–    Được rồi, ngươi vào đây là có chuyện gì. May mà ta phát hiện ra ngươi kịp thời không thì ngươi đã chết dưới kiếm của Loan nhi rồi.

–    Loan nhi?

–    Đó chính là người vừa định giết ngươi đó. Đứa nhỏ hơn, bị ngươi nhìn trộm là Phượng nhi.

Nhắc đến nhìn trộm, mặt Đại An không khỏi đỏ lên vì xấu hổ. Đàn ông con zai đi làm chuyện xấu còn bị bắt quả tang. Biết không cãi được hắn chỉ còn biết gãi đầu cười hi hi.

–    Ngươi còn cười được.
Long nữ trợn mắt tức giận liếc nhìn hắn khiến hắn im bặt.
–    Con gái nhà người ta băng thanh ngọc khiết bị ngươi nhìn thấy hết sạch, ngươi bảo sao bây giờ.

–    Ta… ta sẽ chịu trách nhiệm mà.
Mịe, cô nàng ngon thế, lão tử không nhận trách nhiệm thì chẳng lẽ để thằng khác hương thụ.

Biết tỏng suy nghĩ hiện giờ trong đầu của hắn, Long nữ nguýt dài.
–    Còn giả vờ ủy khuất, ta thừa biết ngươi đang sướng rên lên. Phượng nhi nhà ta xinh đẹp như tiên nữ. Ai nhìn cũng mê. Ngươi lấy được nàng là tiện nghi rồi còn giả vơ ủy khuất.
Bị nói trúng tim đen, Đại An lại phải gãi đầu cười hi hi tiếp.

Long nữ lại lắc đầu thở dài, giọng đầy uy nghiêm.
–    Ta xem ngươi bị thương không nhẹ, gân mạch bị đứt hết, cũng may trong người ngươi có Niên Hy nên có thể sống sót và đi lại được. Long tộc chúng ta rất đặc biệt, dù có bị cắt đứt hết gân mạch nhưng chỉ cần tu dưỡng một thời gian là khỏi hẳn. Long tộc dường như là bất tử nhưng lại có kẻ sinh ra là khắc tinh của Long tộc, chỉ cần kẻ đó muốn thì không tộc nhân nào của Long tộc có thể sống sót. Những kẻ đó được gọi là Diệt Long. Nói cho ngươi tin vui, Loan nhi cùng Phượng nhi là cô nhi ta nuôi từ nhỏ và cả hai đứa đều là Diệt Long. Ta giao cả hai đứa cho ngươi.

Ôi mẹ, vui vãi lúa, cái này khác lìn gì đặt quả bom hẹn giờ bên người ta, chỉ cần thời gian đến rồi nổ bùm một cái, lão tử không chết cũng tàn phế.

Đại An ấm ức, mắt trợn lớn nhìn Long nữ.

Dường như biết suy nghĩ trong lòng hắn, Long nữ an ủi.
–    Đừng lo, chỉ cần ngươi đối tốt với chúng, chúng sẽ không giết ngươi đâu. Chỉ tội Loan nhi có vẻ hơi có ý kiến với ngươi thì phải.

Ặc, nói cũng như không. Đại An chỉ còn cách im miệng là vàng không dám phản đối.

Long nữ lại tiếp tục.
–    Ngươi biết tại sao ta lại nuôi dưỡng hai đứa nó không.

Không đợi Đại An hỏi hay suy nghĩ, Long nữ vẫn nói.
–    Một phần là vì hai đứa đều là cô nhi. Phần khác đó là muốn hai đứa nó tiêu diệt những tộc nhân bị nguyền rủa. Giống như nữ bằng hữu của ngươi vậy.

Sắc mặt Đại An biến đổi.

Thấy sắc mặt hắn thay đổi, Long nữ chỉ thở dài.
–    Để ta nói cho ngươi chuyện của Long tộc đi. Từ rất lâu rồi, Long tộc đã tồn tại để bảo vệ mảnh đất này. Cứ một nghìn năm, là có một đời Bát long đường chủ. Lần này là Bát long đường chủ đời thứ tư. Cứ mỗi đời Bát long đường chủ xuất hiện là sẽ có một đường chủ trong bát long cùng vài tộc nhân bị nguyền rủa. Những người này mang trong mình những sức mạnh trái với quy luật tự nhiên. Điển hình như nữ bằng hữu của ngươi, hẳn là cô ta mang trong mình sức mạnh thay đổi không gian thời gian. May mắn cho cô ta là trở về quá khứ, nếu ở thời đại của cô ta, cô ta sẽ bị giết rồi. Bởi vì Bát long không thuộc đúng thời đại của mình thì sẽ bị mất đi năng lực đặc biệt nên không đáng sợ, thêm nữa cô ta vẫn chưa học được “Tiềm Long Chân Quyết”.

–    Tiềm Long Chân Quyết? Đó là gì?
Đại An hỏi.

–    Đó là một kiểu võ công tâm pháp trong giới võ thuật, nhưng đối với Long tộc đó là thứ kích thích tiềm năng ẩn trong mỗi tộc nhân. Đối với tộc nhân bình thường thì nó đơn thuần chỉ giúp kích thích tiềm năng. Còn đối với những bát long truyền thừa như ngươi nó còn có khả năng lột xác, hay nói dễ nghe là thoát thai hoán cốt. Những kẻ khác có lẽ chịu đau đớn ít một chút, vì sức mạnh của bát long theo thời gian sẽ thay đổi cơ thể của hắn từ bé nhưng ngươi thì mới nhận được sức mạnh này không lâu, chưa kịp cải tạo cơ thể đã thế còn vận công không đúng cách, lần lột xác này sẽ rất đau đớn.

Long nữ nói một cách nghiêm trọng.
–    Hiện giờ ta sẽ truyền cho ngươi khẩu quyết, hãy chú ý lắng nghe.

Đại An định thần nhắm mặt ngồi thiền, từng câu từng chữ chạy vào đầu của hắn.

3 Replies to “[Sắc-hiệp][Fiction] The darkness history – Chương 22”

Leave a Reply to Freedom Cancel reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

kaka :D :ic: :fuckme: :) :os: lololo :no: :cheese: :3 :hi: mmm :guro: :y: :bagia: :dichmau: T_T more »