Lại một mùa đông khác.
Cùng đọc và cảm nhận.
Tuyết rơi, tôi ngồi bên cửa sổ nhìn ra phía đường phủ đầy tuyết trắng nơi em vẫn thường đi qua.
Lần đầu tiên tôi thấy em là vào một buổi trưa hè khi tôi đang ngồi đây, bên cái cửa sổ. Em, người con gái với tóc dài, nhẹ nhàng đi qua ngôi nhà tôi ở. Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng tôi cũng không thể nào quên được.
Ngày… tháng… năm…
Hôm nay vẫn như mọi ngày, mình ngồi trong căn nhà ẩm ướt, mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Mọi việc vẫn tưởng như buồn chán như mọi ngày nhưng có một cô gái xinh đẹp đi ngang qua. Đây là lần đầu tiên mình nhìn thấy cô ấy. Chắc là cô ấy có việc đi ngang qua đây thôi.
Ngày… tháng… năm…
Hôm nay cô ấy lại đi qua. Trông cô ấy có vẻ mệt mỏi và buồn.
Ngày… tháng… năm…
Ngày thứ hai mình chuyển tới đây, mọi thứ thật mới lạ đối với mình, bạn bè mới, thầy cô mới, tất cả đều lạ lẫm. Mình cảm thấy mệt mỏi, cảm thấy chán nản.
Ngày… tháng… năm…
Cô ấy mặc đồng phục học sinh, vậy cô ấy cũng chỉ xấp xỉ tuổi mình.
Ngày… tháng… năm…
Mùa đông đến, mình vẫn chưa thể hoà đồng với các bạn trong lớp, màu đông năm nay chắc hẳn sẽ là mùa đông lạnh lẽo đối với mình.
Ngày… tháng… năm…
Mấy tháng trôi qua mà cô ấy trông vẫn buồn như vậy. Mình quyết định rồi mai mình sẽ chủ động làm quen với cô ấy.
Ngày… tháng… năm…
Hôm nay một anh chàng ở ngôi nhà trên đường mình đi gọi mình là cô nàng xinh đẹp, mình thấy ngượng và chạy đi nhưng thựuc sự mình rất vui vì lần đâu tiên mình được người khác gọi là xinh đẹp. Mai mình sẽ xin lỗi anh ấy.
Ngày… tháng… năm…
Hix, buồn ghê, hôm nay mình đã gọi cô ấy nhưng cô ấy quay lại nhìn mình rồi hoảng hốt chạy mất. Chả lẽ mình xấu trai đến thế sao…
Ngày… tháng… năm…
Ngày hôm nay mình đã nói chuyện với anh ấy. Nói chuyện với anh ấy thật là vui. Anh ấy còn nói anh ấy vẫn ngắm nhìn mình hằng ngày. Ngượng thật đấy…
Ngày… tháng… năm…
Cô ấy đã nói chuyện với mình. Hoan hô, cuối cùng thì cô ấy cũng nói chuyện với mình… ha ha ha…
Ngày… tháng… năm…
Hôm nay anh ấy đã giúp mình giải toả những khúc mắc trong lòng. Tự dưng nghe những lời anh ấy nói và nhìn khuôn mặt anh ấy, cách anh ấy đối xử với mình tim mình đập nhanh quá. Tại sao vậy nhỉ?
Ngày… tháng… năm…
Hôm nay nói chuyện với anh ấy mà mặt mình cứ đỏ bừng, tim cứ đập loạn lên. Mình muốn được nói chuyện với anh í mãi.
Khi mình hỏi mẹ thì mẹ bảo con gái mẹ biết yêu rồi, nghe mẹ nói câu đó mà mình ngượng quá đi, ui biết giấu mặt vào đây bây giờ…
Ngày… tháng… năm…
Có lẽ mình đã yêu anh ấy thật rồi, mai mình sẽ hẹn anh ấy đi chơi, mình muốn nói rõ tình cảm của mình với anh ấy. Và hơn hết… mình muốn biết tình cảm anh ấy đối với mình…
Ngày… tháng… năm…
Sau 1 tháng nói chuyện với cô ấy, hôm nay cô ấy đã hẹn mình đi chơi. Mình không nỡ từ chối nhưng mình không biết có thể đến chỗ hẹn được không. Mình không muốn làm cô ấy buồn nhưng lại không dám nói ra mình…
Mình rất yêu cô ấy, mình muốn nói với cô ấy tất cả tình cảm của mình. Mình chắc rằng cô ấy cũng thích mình không thì đã không mời mình đi chơi.
Mình không muốn làm một con chim bị nhốt trong lồng nữa, mình muốn là một con chim tự do tự tại.
Mình quyết định rồi mai mình sẽ đến chỗ hẹn.
Mặc dù mình biết rằng mình sẽ…
Bí mật của mình…
…
…
…
…
Ngày… tháng… năm…
Ngày hôm đó anh ấy đã không đến chỗ hẹn. Tuyết rơi rất nhiều, mình rất lạnh và buồn. Đêm đó mình đã khóc rất nhiều.
Hôm sau và hôm sau nữa mình không còn gặp anh ấy. Anh ấy ghét mình chăng hay anh ấy không thích mình.
Mình đã rất buồn, nhưng rồi mình đã nghĩ lại. Không cần biết anh ấy đi đâu nhưng mình vẫn sẽ đợi anh ấy cho đến ngày anh ấy đến chỗ hẹn.
Kể từ ngày gặp anh ấy, mình đã quen thêm được rất nhiều bạn, đã có thể hào nhập với lớp với cuộc sống nơi đây. Chính anh ấy đã đem đến cho mình sức mạnh.
Nếu có thể gặp lại mình sẽ nói: “Cảm ơn anh và em yêu anh”
…
Cô bé đặt cây viết xuống bàn, ngồi thẫn thờ và tự miệng cô bật ra câu nói một cách vô ý thức:
“Em yêu anh, anh…”
Rồi từ đâu vang lại 1 tiếng người con trai rất thân thuộc đối với cô
“Anh cũng yêu em”
Cô bật dậy mở tung cánh cửa sổ nhìn khắp nơi nhưng bên ngoài không hề có một bóng người, chỉ có tuyết rơi trắng xoá.
Từ hai khoé mắt của cô hai dòng nước mắt chảy dài, cô nói:
“Cảm ơn anh”
Vài hạt tuyết rơi xuống tay cô, nhưng cô không thấy lạnh mà cô thấy nó ấm, ấm như những giọt nước mắt 2 bên má cô và ngoài trời tuyết rơi nhiều hơn…
Tuyết trắng và lạnh rơi rơi mãi…
truyện hay đó oneshort có khác ! tình tiết nhanh và thay đổi liên tục !
từ đầu “ngồi trong căn nhà ẩm ướt” thì đã nói lên rõ hoàn cảnh rồi
-trong một số bộ Anime/manga có Tragedy, Romace.. thì cảnh này hay xuất hiên thì phải
có lẽ chuyện thể loại thần thánh, ma quỷ gì rồi, chắc thằng đó là ma hay đại loại thế …
sao tu nhien anh ay lai chet nhi hay mac benh nan y
vậy cuối cùng anh ấy ko đến là tại anh ấy ra đi à :))