[Sắc-hiệp][Fiction] The darkness history – Chương 12

Chương này có dính líu đến một số vấn đề “nhạy cảm”

Khuyến cáo dành cho trẻ em trên 18 tuổi, không dành cho người không chịu được kích thích.

Khi xem nhớ kèm theo khăn giấy.

Chương 12 – Tư thế vậy mà cũng được sao?

Cuối cùng sao khi nói chuyện kĩ càng thì Đại An đã biết được thanh đoản kiếm này là vật gia truyền của dòng họ Phạm. Từ trước tới nay những thiếu niên nhà họ Phạm vào lúc 16 tuổi sẽ được trao vinh dự lên rút đoản kiếm khỏi vỏ nhưng từ trước tới giờ chưa có ai làm được. Đại An chính là người đầu tiên, không những thế lại còn không phải là truyền nhân gia tộc họ Phạm rút được thanh đoản kiếm ra khỏi vỏ.

Nói thật thì Đại An cũng lờ mờ đoán ra được lí do mà các bé họ Phạm không rút được thanh đoản kiếm ra khỏi vỏ bởi vì hắn cảm giác được thanh đoản kiếm này có linh khí. Nó có cảm nhận riêng của chính mình, mà thứ khí từ thanh đoản kiếm này phát ra, Đại An khẳng định nó chính là dâm khí và đó chính là lí do vì sao hắn rút được thanh đoản kiếm ra khỏi vỏ, hắn không phải là zai tân nữa =)).

Ngoài ra từ miệng hai thằng khắm răng Tiền với Tài, Đại An còn biết về sự thật khủng khiếp về nha đầu Hân nhi.

–    Vậy là nha đầu đó cũng đã 15 tuổi chứ không phải 13 à.
Đại An đưa tay lên xoa cằm. Hắn cùng hai tên họ Phạm đang trên đường ra Ngã Ba Sông, ở đó là trấn Việt Trì.

–    Đúng vậy đó đại ca.
Phạm Tiền trả lời, hắn đang vác theo một bọc đồ chuyên dùng. Chính vì hắn bị đuổi ra khỏi trấn nên cũng phải vác theo cả đồ đạc. Còn lí do hắn gọi Đại An là đại ca thì bởi vì cả ba thằng “vui vẻ” kết nghĩa huynh đệ bởi lời mời đầy “thiện ý” của Đại An lúc hắn cầm đoản kiếm dí dí vào mặt hai thằng. Cuối cùng Đại An trở thành đại ca, Phạm Tiền là nhị ca, Phạm Tài (tên dâm tặc biến thái) trở thành tam đệ.

Lúc này đây ba huynh đệ kết nghĩa không hề biết rằng cái tên Tam huynh đệ trấn Bạch Hạc hay Tam Cuồng Nhân sẽ thành cái tên chung mà mọi người dùng để gọi ba đứa tụi hắn với thái độ kính sợ.

–    Còn cả vụ Tử Tình cũng không cần cá Anh Vũ để chưa mắt có đúng không.
Đại An tiếp tục hỏi, hắn lúc này đang đăm chiêu nhìn xung quanh xem xét. Chuyện về Tử Tình hắn đã kể cho hai thằng, Phạm Tiền có căn bản nghề y nên hắn quả quyết Tử Tình không có việc gì nhưng Đại An vẫn chưa có tin cho lắm.

Phạm Tiền nghe Đại An hỏi như vậy có vẻ bất mãn vì Đại An không tin lời hắn nói.
–    Đại ca, huynh không tin đệ sao, đệ dù sao cũng là người học y thuật, đệ biết trong khu rừng đó có con gì mà. Tử Tình cô nương không có bị gì đâu. Còn về lí do a đầu Hân Hân bảo anh đi bắt cá thì rất dễ hiểu thôi. Cá Anh Vũ là loại cá quý hiếm dùng để dâng vua chính vì thế mỗi khi trong nhà đệ có chuyện gì lớn đều phải có cá Anh Vũ.

–    Nhị ca nói đúng đó, chắc chắn là do nhóc Hân Hân muốn ra mắt đại ca với tổ tiên đó. Thật không ngờ con nhóc này cũng biết yêu… ài…
Phạm Tài nãy giờ im như hến cũng đứng ra nói chuyện, nói xong hắn còn thở dài đau khổ.

Mẹ kiếp, tao đây mới phải thở dài này, mày có gì mà thở dài chứ, tao đây đường đường là một thằng đàn ông mà bị một con nhóc 15 tuổi quay cho như dế, chuyện này mà đồn ra ngoài thì tao còn mặt mũi gì đây… ài…

Đại An nắm chặt tay tức giận suy nghĩ mà không dám nói ra sau đó lại cũng thở dài đánh thượt.

Cả ba tiếp tục lên đường trong im lặng, Đại An cũng không ngờ ở giữa khu rừng lại có đường đi nối giữa hai trấn. Có vẻ như con đường này rất ít người đi nên xung quanh cũng im ắng và yên tĩnh.

Bỗng nhiên Đại An có dự cảm không tốt, xung quanh bốc ra một làn khí lạ thường nhưng lại có chút gì đó quen thuộc đối với hắn.

Con bà nó, cảm giác này là sao, tại sao mình vừa thấy nó quen lại vừa thấy nó dị thường đây.

Đại An giơ tay ra hiệu cho hai tên kia dừng lại, chú ý lắng nghe động tĩnh.
–    Cẩn thận, phía trước có chuyện lạ.

Phạm Tài cũng không phải thằng ngu, hắn hiểu ý của Đại An nên bắt đầu thở nhẹ nhàng và thì thầm nói.
–    Đại ca, ý anh là phía trước có chuyện.

–    Đúng vậy thật, đệ cũng cảm thấy có gì đó khác thường.
Phạm Tiền cũng thì thầm, hai mắt hắn đảo xung quanh để tìm nguyên nhân.

–    Trước hết tìm chỗ núp đã.
Đại An ra quyết định, hai tên kia cũng gật đầu đồng ý. Ba bóng đên đột nhiên biến mất giữa khoảng rừng trong xanh.

***

Hự hự, a a

Những tiếng rên nỉ non tràn đầy dâm uy, những tiếng thở mạnh mẽ của đàn ông vang lên xung quanh.

Ở chỗ kia hai bóng đen một nam một nữ đang quấn lấy nhau, trên thân cả hai người đều không có lấy một mảnh vải.

Người nữ người cúi gập, hai tay ôm lấy thân cây, mông chổng về phái hạ thân của nam nhân kia. Nam nhân đó hai tay lấy eo của nữ nhân đó còn phân hạ thân liên tục di chuyển tiến tới rồi thụt lùi. Động tác rất nhuần nhuyễn, rất chuẩn xác, cực nhanh mà gọc, mạnh mẽ mà uy lực. Đòi hỏi phải người chuyên môn cực cao mới thi triển được kiểu đó. Nam nhân này chắc phải có thâm niên trong “nghề” rất cao.

Khi ra “chiêu” không hề có tì vết, chiêu thức ổn định, linh hoạt, không hề có một chiêu thức thừa. Có thể dễ dàng nhận ra, chiêu thức người đàn ông đó thi triển là “lão hán đẩy xe” trong truyền thuyết (Chơi kiểu chó – Doggy style).

Thật sự nam nhân đó chiêu thức rất lành nghề khiến cho nữ nhân kia miệng không ngừng rên lên những tiếng kêu “sung sướng” và “hạnh phúc”. Nam nhân đôi khi còn sử dụng biến chiêu, hông lắc trái phải càng khiến nữ nhân phải thốt lên những tiếng rên vang vọng. Đôi mắt tràn đầy vẻ nhu tình hoan lạc.

Hai người cứ liên tục như vậy một hồi rồi nam nhân lại phát ra một chiêu thức khác. Hắn xoay người nữ nhân kia lại, hai trái tuyết lê rung lên do cú xoay mạnh này.

Hai tay nữ nhân tiếp tục bám vào thân cây còn hai chân thì kẹp chặt ngang hông nam nhân.

Nam nhân một tay đỡ lấy thân hình mảnh khảnh của nữ nhân, một tay vò nặn hai trái tuyết lê đang “ngẩng cao đầu” hướng lên trời. Trái tuyết lê trắng bóc điểm hai núm hồng hồng, mềm mại mà căng tròn, dưới bàn tay của nam nhân bị biến dạng thành đủ loại thù hình khác nhau.

Hông của nam nhân vẫn tiếp tục di chuyển, nhưng chiêu thức đã thay đổi, lúc nhanh như vũ bão, lúc nhẹ nhàng mềm mại như sóng nước, lúc lại mạnh mẽ như hổ gầm. Các chiêu thức được hòa quyện với nhau một cách hài hòa. Không phải người có thâm niên thì chắc chắn không thể làm được.

–    Uầy, tư thế đó mà cũng được cơ à.

Ở một chỗ cách đó không xa, có ba bóng đen cùng sáu con mắt đang nhìn chằm chằm vào đôi “cẩu nam nữ” này.

6 Replies to “[Sắc-hiệp][Fiction] The darkness history – Chương 12”

  1. Truyện hay, sáng tạo, rất “tinh tế”.
    Mình có ý kiến này: sao các bác không chuyển thể từ truyện sang audio nhỉ?

  2. biến chiêu, trái tuyết lê, dâm uy,…rất hay rất khâm phục kết mỗi chương này

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

kaka :D :ic: :fuckme: :) :os: lololo :no: :cheese: :3 :hi: mmm :guro: :y: :bagia: :dichmau: T_T more »