[Sắc-hiệp][Fiction] The darkness history – Chương 25 ~ 26

Hôm nay phải đi có việc lúc về sẽ tung nốt 5 chương nữa.

Tuần sau bận có khả năng không viết được nên tung luôn 6 chương vào hôm nay.

Chương 25 – Đi kĩ viện

Chương 25
Rời khỏi động, Đại An cùng Tiền Tài quyết định đi vào trấn Việt Trì thăm quan một hồi. Dù sao thì đã hơn một tuần từ ngày hắn rời khỏi trấn Bạch Hạc. Đi thêm vài ngày rồi về cũng không sao. Dù gì thì cũng biết Vu Tử Tình cũng bình yên không bị độc chết, hắn an tâm đi thăm thú các nơi để bổ sung tin tức về cái thời đại này.

Từ lúc đi ra khỏi động hắn có cảm giác như bị theo dõi nhưng không thể phát hiện ra là kẻ nào. Đi một hồi thì cái cảm giác bị theo dõi cũng biến mất, nhưng đôi khi đang đi trên đường cái cảm giác bị nhìn chằm chằm lại trỗi dậy.

Hắn cũng không ngu cố gắng tìm xem là ai, bởi vì hắn biết công lực hiện tại của hắn không đủ, chỉ tổ đánh rắn động cỏ mà thôi. Ban đầu còn cảm thấy khó chịu vì bị soi mói nhưng sau đó thì hắn quen luôn bởi vì khi đi vào nhưng nơi đông người, nhóm ba người của hắn luôn được các cô nương chú ý tới.

Khí chất của ba thằng từ sau khi luyện thành Tiềm Long Chân Quyết đã biến đổi hoàn toàn. Cực kì thu hút, là trí mạng của các tiểu thư, cô nương.

– Đại ca.
Phạm Tài kéo kéo tay Đại An. Trên mặt hắn đầy vẻ sợ hãi.

Đệt mịe thằng này mót ị à. Đại An nhăn mặt đẩy tay Phạm Tài ra.
– Có chuyện gì.

– Đại ca à, nhiều nữ nhân nhìn đệ, đệ sợ.
Phạm Tài run run, giọng lắp bắp.

Ối cái đệt, quên con mịe nó mất thằng này mắc chứng sợ con gái từ 14 15 tuổi trở lên.
Đại An thở dài, vuốt vuốt đầu thằng bé.

Đáng thương, đáng thương thật. Thật khổ cho những bé gái bị thằng này nhìn thấy.
Đại An tiếc thương cho những bé gái nhưng đếch thèm tiếc thương cho thằng đệ vẫn còn là trai tân đang đứng bên cạnh hắn.

Cả ba đi một hồi thì thấy một đám đông tụ tập. Thấy có vẻ thú vị nên cả lũ nhất trí chạy lại hỏi thăm xem chuyện gì.

Vỗ vai một vị đại thúc, Đại An lễ phép hỏi.
– Xin hỏi vị đại thúc này, ở đây đang diễn ra cái gì mà đông vui vậy.

Vị đại thúc liếc nhìn Đại An như quái vật người ngoài hành tinh.
– Các ngươi là người mới tới nơi này à.

– Vâng, đúng là như vậy.
Đại An gật đầu.

– Thảm nào, không biết được đến bốn hoa khôi của Thanh Vân Lâu đang tổ chức một lễ hội, chỉ cần có người hoặc nhóm người nào thắng được bốn cô nương thì sẽ được bốn người hầu hạ đêm nay.

– Uầy, có thật không?
Phạm Tài mắt sáng như sao nhảy ra hỏi.

Ôi vãi lờ, cứ tưởng thằng này sợ gái cơ mà. Đại An cảm thán.

– Thật chứ, bốn cô nương tên hợp thành Cầm Kì Thi Họa, đương nhiên đây chỉ là danh hiệu mà thôi. Bốn cô nương ứng với bốn cái tên đó tức là giỏi về một khía cạnh đấy.

– Oái, thế cơ à.
Đến lượt Phạm Tiền động tâm.

– Chứ sao nữa. Mà nghe nói, cả bốn người ai cũng đều là mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành. Chỉ cần được một người trong số đó mỉm cười thôi cũng khiến nam nhân điên đảo.
Đại thúc vừa nói, nước dãi vừa chảy, nước miếng văng tứ tung.

– Ồ ồ. Hay đấy.
Giờ thì Đại An cũng bắt đầu cảm thấy thú vị.

– Còn nữa, cả bốn cô nương đều còn rất trẻ. Nghe nói Họa nhi cô nương năm nay mới chỉ 13 tuổi. Còn lại đều là 15 tuổi.

– Ắch… cái này, kích thích thật.
Đại An cười khích khích, miệng hắn cũng chảy dãi nhớt tùm lùm. Không thể trách hắn được bởi vì nếu ở thời hiện đại, ngủ với mấy bé kiểu này thì chỉ còn cách mua sẵn mấy tấm lịch để bóc mấy năm.

– Đại ca.
Phạm Tài mặt đầy đúng đắn quay sang Đại An nói.
– Đệ nói thật, thực chất đệ rất thuần khiết, lần này cứ coi như là một lần đọ tài một cách thuần khiết đi.

– Đúng vậy, tam đệ nói đúng, đại ca à, đệ rất là cao thượng, dù đại ca có làm gì có lỗi với muội muội của đệ, đệ cũng không trách đại ca đâu. Đệ nói thật mà, đệ cao thượng lắm, đệ sẽ tha thứ tất cả.
Phạm Tiền lắc lắc đầu, chẹp miệng cảm thấy thật có lỗi với muội muội của mình.

Nhìn thấy biểu hiện của hai thằng “quân tử” này, Đại An cũng cảm thấy mình thật sự không bằng. Tức tối hắn gõ đầu hai đứa mắng.
– Hai đứa này, coi đại ca của chúng bay là gì. Đại ca mày là một người chính trực. Chính trực đó, bọn bây có biết không. Một người chính trực là làm cái gì cũng phải đường đường chính chính mà làm.

Đúng vậy, đi kĩ viện cũng phải đường hoàng, ngang nhiên mà đi.

Hai thằng không khỏi giơ ngón tay cái tán thưởng vị đại ca chính trực của mình.

Cuối cùng, “cao thượng” “thuần khiết” cùng “chính trực” cong đít ngang nhiên đi vô kĩ viện.

***

Thanh Vân Lâu.

Nam nhân khắp nơi đang tụ tập trước cửa.

– Xin các vị xếp hàng, những người muốn được tiến vào để gặp tiểu thư nhà chúng tôi phải là những công tử trẻ tuổi tuấn tú có danh tiếng mới được.
Một tên gia đinh đang dùng tay làm loa hét lớn để ổn định trật tự, trông hắn rất giống mấy tên dân phòng hiện nay.

Sau khi nghe được mấy câu này, mấy vị đại thúc cùng mấy tên thanh niên nhà nghèo chửi bới ầm ĩ, còn mấy tên công tử thì cười khúc khích thích thú trên sự đau khổ của những kẻ khác.

Rất nhanh, những người không hợp tiêu chuẩn đã bị mấy tên nô tài đá đít đuổi đi. Số những người hợp lệ tuy còn rất nhiều nhưng nhiều tên chưa kịp tiến vào vòng sơ tuyển đã bị loại ngay vòng gửi xe bởi rất nhiều lí do: xấu, mồm thối, răng hô…

Khi ba huynh đệ Đại An đến nơi thì đám đông đã bị giải tán, cả ba không biết đến quy củ cứ một mạch tiến vào.

Vài tên bị đuổi nhìn thấy ba người tiến vào đang định cười thầm vì nghĩ tới số phận của ba tên không biết trời cao đất dày này.

Sắp bước vào cửa thì bỗng có kẻ gọi ba người tụi hắn.

– Ba vị công tử xin dừng bước.
Quay đầu lại nhìn thì thấy một tên mặc đồ gia đinh chạy hớt hơ hớt hải đến.
– Xin ba vị khai rõ tên tuổi tính danh rồi qua vòng loại mới được tiến vào trong.

– Ồ, còn phải thế nữa à.
Đại An cảm thấy mấy cái thủ tục này thật sự mất thời gian.

– Đương nhiên rồi, không phải ai cũng dễ dàng được gặp bốn vị tiểu thư nhà chúng tôi đâu.

Cái đệt, kĩ nữ mà thôi thế mà cũng đòi lên giá. Bố ỉa vào.

Đại An tức giận định sút cho tên cẩu nô tài này một phát nhưung suy nghĩ lại thì cũng cảm thấy không sai. Càng làm kiêu thì càng xinh, lần này ta nhịn.

– Ta là Vương Đại An.

– Ta là Phạm Tiền.

– Phạm Tài.
Cả ba tên giới thiệu nhanh chóng.

– Vương công tử, hai vị Phạm công tử xin hỏi các vị năm nay bao nhiêu tuổi ạ.

– Mười bảy
Đại An nói cụt ngủn, còn hai thằng kia hét mười sáu.

– Các vị công tử đúng là rất trẻ, rất hợp với yêu cầu của tiểu thư nhà chúng tôi.

– Còn gì nữa không, đừng có lằng nhằng.
Phạm Tài tức giận hét lên.

– Vâng vâng.
Tên nô tài vâng dạ rối rít. Rồi làm tư thế mời ba người ra phía sân sau.
– Mời ba vị ra sân sau để thư tài võ học, nếu đánh thắng một người trong số chúng tôi là hợp cách.

– Mẹ kiếp, mày bảo chúng ông ra là chúng ông phải ra à.
Phạm Tài bị tên nô tài dây dưa mãi không dứt nên tức giận xông ra định nắm cổ áo tên đó. Nhưng một việc bất ngờ đã xảy ra tên nô tài lui ra sau rất nhanh, tránh thoát được cú nắm của Phạm Tài.

– Nếu ba vị công tử đã không theo quy củ thì đừng trách bọn nô tài độc ác vậy. Anh em tiến lên. Kéo bọn chúng ra ngoài.

Tên nô tài cười khẩy, liếc mắt xem thường Phạm Tài. Hắn vừa gọi một cái, từ sân sau chạy ra đến hơn trăm tên gia đinh khác, kẻ nào kẻ nấy người ngợm hùng tráng, toàn là dân học võ lâu năm. Cả lũ trăm thằng quây quanh Đại An ba người.

– Hừ, dám khoe mẽ, gây chuyện trước cửa Thanh Vân Lâu, các ngươi chán sống rồi. Xông lên, đánh chết bọn chúng.
Tên nô tài hét lớn chỉ vào ba người Đại An. Cả đoàn quân gia đinh tiến thẳng về phía ba người, kẻ cầm gậy gộc, tên cầm đao thương, miệng rống to.

Nhìn cảnh này, mặc dù bị vây quanh nhưng ba người Đại An không hề có tí nào lo sợ chỉ nhếch miệng cười mỉa.

Chương 26 – Đại náo kĩ viện

Chương 26
Ba người Đại An không ai bảo ai đều tiến về ba phía phân biệt.

Hừ lạnh một tiếng, Phạm Tài rút ra thanh đao ở bên người. Chém ngang một phát, ba tên đang xông tới bị đánh bay ra phía sau.

– Đừng giết người.
Phạm Tiền lạnh lùng rút thanh kiếm bên hông ra, nói với sang Phạm Tài. Hắn không muốn ngay trước khi đi kỹ viện tay phải vấy máu.

Mấy tên gia đinh thấy Phạm Tiền nói thế cảm thấy bị xúc phạm ghê gớm. Rống lên lao về phía hắn. Phạm Tiền chỉ cười nhẹ. Đạp chân bay lên hét nhẹ.
– Phiên Vân Kiếm Pháp, thức thứ nhất, Đằng Vân.

Phốc.

Phốc.

Hự.

A.

Thức thứ nhất trong bộ Phiêu Vân Kiếm lại không phải dùng kiếm mà là dùng chân. Đây tưởng chừng như một loại bộ pháp nhưng lại là một loại kiếm pháp cao siêu. Từng cú đá thật nhẹ nhàng cứ như đang khiêu vũ. Chỉ nháy mắt ba bốn tên bị đá trúng ngã ra phía sau, lăn lộn kêu đau đớn.

Thi triển xong thức thứ nhất, cơ thể Phạm Tiền từ từ hạ xuống đất. Ngay lúc này mấy tên khác lợi dụng thời cơ, lao thẳng tới. Hai tên cầm đao chém ngang hông cùng ngang ngực Phạm Tiền. Hai tên khác cầm kiếm chãi thẳng vào hạ bộ cùng mặt của Phạm Tiền.

– Ti bỉ.
Phạm Tiền hừ lạnh, rồi làm một cú vặn người cực kì khủng khiếp.
– Phiêu Vân Kiếm Pháp, thức thứ hai, Giá Vũ.

Lại một chiêu dùng chân. Ngay trước khi chân chạm đất Phạm Tiền vặn người nhé 2 đao của hai tên gia đinh. Sau đó chân phải hắn đá móc vòng ra phía sau kém theo tiếng gió rít kinh hồn.

Bụp.

Hộc.

Tên đứng phía sau bị một đá trúng mặt của Phạm Tiền liền bay thẳng, ngã nằm ra đất. Mồm há hốc đỏ lòm, mấy cái răng đã bị đá bay.

Chưa dừng ở đó, Phạm Tiền tiếp tục xoay người thêm mấy phát nữa, rồi tung ra mấy cú đá mang theo tiếng gió rít. Mấy tên còn lại cũng bị đá trúng nằm vật ra. Ở trước ngực, nơi bị Phạm Tiền đá trúng đều lõm vào, xung quanh vết thương mảnh áo xoắn lại.
Mấy tên này bị đá trúng tuy không chết nhưng cũng tàn tật.

Hai thức đầu của Phiêu Vân Kiếm lại đều là dùng chân. Thực chất, cũng có thể nói hai thức đó là một loại bộ pháp. Người học Phiêu Vân Kiếm Pháp, trước đó đều phải luyện một loại bộ pháp mang tên Đằng Vân Giá Vũ, loại bộ pháp này hợp với Phiêu Vân Kiếm sẽ người thi triển Phiêu Vân Kiếm càng dễ dàng và các chiêu thức càng hiểm hóc hơn. Chính vì vậy hai thức đầu tiên trong Phiêu Vân Kiếm lại là hai chiêu dùng chân, vì nó là cơ bản của các chiêu thức tiếp theo.

Mấy tên gia đinh khác thấy những đồng bạn của mình chưa kịp làm gì đã bị đá cho nằm dài hít khí trời thì tức giận lắm. Chỉ tội đéo bằng người nên đành ngậm đắng nuốt cay trừng mắt trong lòng chửi thầm Phạm Tiền.

Thấy Phạm Tiền mới chỉ rút kiếm ra mà chưa dùng cũng làm 7 8 tên trong số chúng ngã lăn quay, mấy tên quyết định kệ mẹ nó quay sang đánh tên mồm to Phạm Tài.

Lý trí đã thay bọn chúng quyết định, nhưng liệu lý trí của tụi hắn lúc này có chính xác.

– Hay lắm tới đây cả đi.
Phạm Tài vốn mang trong mình sức mạnh của chữ “cuồng”. Nên đối với hắn quần ẩu mới là nơi phát tiết tốt nhất.

Vung cây đao trong tay lên, múa một vòng, Phạm Tài cười lớn, nhảy về phía trước.
– Đỡ của ta chiêu thứ nhất trong Quỷ Hồn Đao Pháp, Ma Hồn Tiêu Tán.

Cây đao trong tay Phạm Tài phát sáng đỏ rực. Hắn khua lên, một cây đao mà như biến thành trăm cây đao. Khắp nơi tràn ngập tiếng gào khóc như của quỷ hồn.

Nhảy về phỉa trước, cây đao trong tay hắn biến ảo, chém vào vũ khí của mấy tên gia đinh làm nó gãy thành năm bảy khúc, khắp nơi bay đầy mảnh vũ khí vụn.

Chưa đợi những mảnh vũ khí đó rớt xuống đất, Phạm Tài lại tiếp tục múa thức thứ hai. Hắn gầm lên.
– Thức thứ hai, Ma Hồn Quy Nhập.

Ầm ầm.

Tiếng gào thét của ma quỷ lại càng đậm hơn.Thanh đao trên tay Phạm Tài dường như muốn bốc cháy, hắn vung đao lên. Đao nhanh như gió, chỉ thấy lập lòe ánh đỏ cùng tiếng rít gào. Hơn ba mươi tên gia đinh bị đánh bay ra xa. Rất may cho chúng, Phạm Tài chỉ dùng lưng đao để đánh lên người chúng nếu không thì giờ bọn chúng đã biến thành thịt vụn rồi.

Thấy huynh đệ của mình bị thương nằm rải rác trên mặt đất, tên đầu lĩnh tức giận, cắn môi bật máu. Hóa ra nãy giờ ba tên này chỉ giả nai. Khốn nạn thật. Tên đầu lĩnh chỉ dám rủa thầm. Phất tay ngăn cản mấy tên khác, ra lệnh cho bọn chúng kéo huynh đệ bị thương vào chưa trị.

Ngước nhìn ba người Đại An, lúc này Phạm Tiền cùng Phạm Tài đã đem đao kiếm nhét vào vỏ. Tên nô tài ban đầu ngăn cản mấy người Đại An cố rặn ra một nụ cười giả tạo mời ba đứa hắn tiến vào bên trong Thanh Vân Lâu.

Vừa bước chân vào phía trong, một cảnh tượng nào nhiệt đập vào mắt hắn. Các nơi tràn ngập những công tử tuấn tú khí chất cùng những ả đào đang cố quyến rũ mấy công tử đó nhưng vô ích. Lí do đơn giản là bởi vì mấy công tử muốn ra vẻ với bốn vị tiểu thư Cầm Kì Thi Họa của Thanh Vân Lâu mặc dù trong lòng thì thèm mấy cô nàng này chết mịe ra, nhưng vì hình tượng đành cắn răng bóp chym chịu đựng vậy.

Ngước nhìn xung quanh đánh giá, Đại An biết là bốn vị cô nương kia vẫn chưa xuất hiện. Hắn liền tiến tới một cái bàn còn trống.

Sự xuất hiện của ba tên Đại An gây chú ý của tất cả mọi người trong sảnh, cả ba đều rất đẹp trai và trên người toát ra đầy khí chất. Một người thôi cũng đủ làm khối em lăn ra đất, xin chết dưới chân mà ba tên này lại còn đi cùng nhau mới kinh.

Các công tử khác nhìn thấy ba tên xuất hiện trong lòng cảm thấy nguy cơ trùng trùng, cảm giác đây là những đối thủ cạnh tranh nguy hiểm.

Ba tên vừa đặt mông ngồi xuống một cái bàn trống, mấy ả kĩ nữ thi nhau tiến đến bám lấy tụi hắn. Phạm Tài lại phát bệnh chạy trốn chối chết. Nhìn thoáng qua mấy kĩ nữ Đại An phát hiện trong đó có 2 cô nàng trong chỉ mới 14 15 tuổi nhút nhát rụt rè luôn núp sau mấy nàng kia, hắn thấy thú vị đành túm luôn hai cô nàng lại.

Mấy ả còn lại mặt chán nản chuẩn bị rời đi thì lại được Phạm Tiền gọi với lại chọn lấy hai ẻm tứ quan cũng xinh đẹp.

Ba tên ngồi xuống, gọi rượu cùng đồ uống, hai tay của Đại An không ngoan ngoãn ở yên một chỗ mà phiêu lưu khắp người mấy ả phấn đầu. Phải công nhận tư chất hai ả này rất tuyệt, bầu vú căng tròn, làn da mượt mà. Sờ rất thoải mái.

Nhìn thấy đôi tay của đại ca mình loạn chuyển trên người hai ả kĩ nữ kia, Phạm Tiền cảm thấy bội phục không thôi. Hắn trong đầu nhẩm nghĩ đại ca chắc phải đi kĩ viện thường xuyên rồi, nhưng thực chất Đại An cũng chỉ là xem qua mấy loại phim sex mới biết cách xoa nắn tài tình này.

– A, công tử, chàng hư quá à.
Ả kĩ nữ bị Đại An xoa nắn hạt đậu đỏ nằm trên bầu vú mọng nước kia nên rên rỉ không thôi nhưng vẫn còn chút cứng ngắc của người mới, chắc mấy câu này là được mấy ả chuyên nghiệp dạy cho.

– A ha ha, ta không xấu thì còn ai xấu.
Đại An cười sung sướng. Tay kia luồn xuống tiểu phúc của nàng kĩ nữ bên cạnh tiến nhập dần xuống lãnh địa cấm. Tay hắn chạm vào một vùng lông đen mượt rậm rạp.

– Ô hô, rừng già.
Đại An cười dê không ngừng. Ả kia tuy làm kĩ nữ nhưng dạng công tử dâm đãng như Đại An thì chưa gặp bao giờ, trước mặt mọi người mà hắn vẫn ngang nhiên thám hiểm khắp người nàng và còn cười dê mãi.

Tay đưa sâu thêm xuống phía dưới, Đại An sờ thấy một vùng ẩm ướt, mềm mềm mà ấm nóng.

Ư.

Ả kĩ nữ rên lên vì bị Đại An dùng tay đùa nghịch âm vật của nàng. Phía dưới của ả càng ngày càng nhiều nước tràn ra.

– Đừng mà.
Ả van xin Đại An buông tha mình vì nơi đây vẫn là đại sảnh. Dù là kĩ nữ nhưng nàng mới chỉ làm với năm sáu tên đàn ông, chưa đủ sức mặt dầy tại nơi đông người mà phát tiết.
Nhưng Đại An không thèm dừng lại, mặc kệ lời van nài tha thiết của ả kĩ nữ, một ngón tay hắn thọc vào âm đạo, ngón tay cái vẫn đùa nghịch với âm vật kia. Một ngón rồi hai ngón xong tới ba ngón.

Động tác hắn rất thành thạo, ba ngón tay nhét ra nhét vào âm đạo của ả, ngoáy ngoáy không ngừng, tạo cảm giác rất kích thích. Một hồi ả phấn đầu không chịu nổi nữa và không thể hoãn cái sự sung sướng đó lại, a lên một tiếng, nước sướng ở phía dưới của nàng chảy ra tồ tồ.

Quá xấu hổ nàng ôm chặt lấy Đại An, dúi đầu vào ngực hắn, hai mắt đỏ rực, khóe mắt có một tí nước mắt ủy khuất.

Cũng may mà xung quanh rất ầm ĩ nên không ai chú ý tới ả ngoại trừ hai tên Tiền Tài cùng ba ả phấn đầu khác. Mấy người trợn tròn mắt nhìn Đại An. Không ngờ hắn chỉ dùng tay mà cũng có thể khiến một ả kĩ nữ lên đỉnh. Hai tên Tiền Tài càng ngày càng bội phục vị đại ca này.

Cảm thấy bản thân hơi quá nên Đại An đành phải thu liễm. Hắn thôi không trêu ghẹo quá mức nữa, chỉ sờ soạng cho hai nàng rên rỉ một tí thôi.

One Reply to “[Sắc-hiệp][Fiction] The darkness history – Chương 25 ~ 26”

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

kaka :D :ic: :fuckme: :) :os: lololo :no: :cheese: :3 :hi: mmm :guro: :y: :bagia: :dichmau: T_T more »