[Fiction] Hậu duệ tiên rồng – Quyển 1 – Phần 1 – Chương 1

Quyển 1: Nghiệp chướng
Phần 1: Sự Khởi Đầu
Chương 1: Con quái vật, ác quỷ mà không phải ác quỷ, thần mà không phải thần…

Giữa đêm tối tăm, đáng lẽ là thời điểm tất cả mọi người lâm vào giấc ngủ ngon nhưng tại một vùng đất âm u được bao quanh bởi nhiều dãy núi, rất nhiều người còn đang thức.

Tất cả những người đó đều có mái tóc hoe đỏ,nhưng không ai giống ai. Vài người có mái tóc đỏ rực, còn lại phần lớn là tóc chỉ có vài phần đỏ.

Đếm sơ sơ số người đang đứng đây cũng phải khoảng tầm 300 người, nam có nữ có. Mọi người đều đang quay quanh một đống gỗ được dựng lên như dạng tế đàn. Trên đó còn có một phụ nữ trẻ đang nằm rên rỉ, có vẻ như rất đau đớn. Người phụ nữ đó có vẻ như đang mang thai sắp trở dạ. Bụng cô ta phình to, phần bụng lộ ra ngoài quần áo đỏ rực khác thường.

Từng lớp người đứng quanh cái ‘tế đàn’ đó đều đang làm những động tác kì lạ cùng rì rầm trong miệng những từ ngữ không thể nghe ra được nó mang ý nghĩa gì.

Xì xầm… xì xầm

Tiếng niệm vẫn cứ đều đều phát ra từ tất cả những người đó, ngoại trừ có một người duy nhất cũng là người có mái tóc đỏ nhất. Đó là một người có dáng vẻ trung niên, ông ta đang nhắm cả hai mắt lại, khuôn mặt lộ ra vẻ trầm lặng cùng lạnh lùng không tình cảm. Sau lưng ông có năm lão giả, cả năm người đều trông rất giả, nhưng mái tóc của họ là xen lẫn giữa màu đỏ và màu trắng.

Có một điểm chung ở hơn 300 người đang đứng đây, có lẽ chỉ có một, đó là không ai thèm chú ý đến phụ nữ có thai đang nằm giãy giụa trên ‘tế đàn’. Có vẻ như cô ta là vô hình đối với họ.

Aaaaaaaaaaaaaaaaaa…

Tiếng rên của phụ nữ đó càng ngày càng lớn hòa vào với những tiếng niệm đều đều từ những người xung quanh có vẻ như một bản hòa âm bị lệch pha.

Đột nhiên, cả năm lão giả đứng sau lưng vị trung niên có mái tóc đỏ nhất cùng mở mắt và nói:

–         Đến rồi!

Để chứng minh cho lời nói của năm vị này. Từ phía tế đàn bỗng nhiên phát ra 1 tiếng rồng ngâm vang trời kèm theo tiếng thét đau đớn của phụ nữ có thai kia.

Ầm… bùng…

Cả tế đàn bỗng nhiên rực cháy, khắp nơi được bao phủ bởi ngọn lửa màu đỏ rực. Ngọn lửa như một con rồng quấn quanh cả tế đàn, thiêu đốt mọi thứ nó chạm tới, kể cả người phụ nữ kia và những người đứng gần với tế đàn nhất.

Tuy vậy tất cả những người không bị ngọn lửa đó cắn nuốt cũng cả những kẻ bị thiêu cháy vẫn như vô cảm. Họ vẫn mở to mắt liếc nhìn ngọn lửa, tay chân vẫn đung đưa theo những động tác kì quái cùng lẩm bẩm trong miệng những từ ngữ khó hiểu.

Họ cứ ‘nhảy’ cứ ‘múa’ cứ ‘hát’ mặc kệ ngọn lửa thêu cháy thân thể như không thấy đau.

Nhảy mãi.

Múa mãi.

Hát mãi.

Tiếng thét đau đớn của người phụ nữ có thai cứ nhỏ dần thành tiếng rên rỉ cho đến khi tiếng rên rỉ đó cũng tắt ngúm. Hơn 300 người đứng xung quanh tế đàn cũng lần lượt bị thiêu đốt gần hết chỉ còn lại vị trung niên tóc đỏ rực và năm tên lão giả đứng sau lưng ông ta.

Ngọn lửa nóng rực rồi cùng dần dần tắt ngúm, để lại một cái xác đen thui thành than của phụ nữ có thai. Và rồi, một tiếng khóc của trẻ con vang lên giữa trời đêm lẳng lặng từ cái xác đen thui đó. Một đứa trẻ sơ sinh dần dần lộ ra từ cái ‘đống than đó’, xung quanh người nó luôn có một ngọn lửa nhỏ bé đang cháy, tuy yếu ớt nhưng kiên cường bướng bỉnh vẫn lay lắt cháy lên. Có lẽ cái ngọn lửa đó đã bảo vệ nó bởi ngọn lửa lớn lúc trước, bằng chứng là phần cuống rốn được bảo phủ bởi ngọn lửa nhỏ đó chỉ có một đoạn phía đầu là cháy đen còn phần dính với bụng nó vẫn bình thường.

Lúc này đây, vị trung niên kia với mở mắt, tay phải vung nhẹ tạo ra một đám lửa bay tới phía tế đàn rồi quấn quanh đứa trẻ mới sinh rồi lại kéo về bàn tay phải của ông ta như thể cánh tay phải của ông ta dài ra vậy.

Đứa trẻ bay vào tay vị trung niên đó, tiếng khóc dần dần bé lại rồi chuyển thành an tường như tìm được nơi làm nó cảm thấy an toàn, nó mở hai mắt lạ lẫm nhìn vị trung niên đang bế mình. Dù chỉ có vài sợi tóc ngắn ngủn nhưng cũng có thể thấy màu đỏ rực phát ra từ những sợi tóc đó, có vẻ như một khi mái tóc nó dài ra, mái tóc đó còn đỏ hơn vị trung niên đang bế nó. Một điểm khác thường nữa là đôi mắt nó không màu đen như những người khác mà mang một màu đỏ rực huyền bí như phỉ thúy.

Cả năm vị lão giả sau lưng vị trung niên đều đồng loạt quỳ xuống mở miệng:

–         Chúc mừng tộc trưởng có người nối dõi, chúc mừng thiếu chủ ra đời.

Ôm đứa trẻ trong tay, vị trung niên đó vẫn lạnh lùng vô cảm. Nhìn vào đứa trẻ bằng ánh mắt vô tình, ông ta nói:

–         Cuối cùng nó cũng ra đời, một con quái vật, ác quỷ mà không phải ác quỷ, thần mà không phải thần, nghiệp chướng a.

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

kaka :D :ic: :fuckme: :) :os: lololo :no: :cheese: :3 :hi: mmm :guro: :y: :bagia: :dichmau: T_T more »