It’s not a lake, it’s an ocean

“Đó không phải một cái hồ, đó là cả một đại dương”.

Alan Wake là trò chơi phát hành trên XBox 360 (năm 2010) và trên PC (năm 2012) dưới bàn tay nhào nặn của Remedy Entertainment – cha đẻ của dòng game hành động nổi tiếng Max Payne, vốn gắn liền với tuổi thơ dữ dội của không ít người.

Ngoài phần chơi chính, Alan Wake còn bao gồm 2 DLC và một game lẻ cùng tên nhưng có nội dung độc lập (Alan Wake American Nightmare). Giữa 2011 và 2012 Remedy đã có tiết lộ về một bản Alan Wake mới, được thấy qua đoạn credit cuối American Nightmare, nhưng không có thông tin gì thêm. Và gần đây nhất, một đoạn video đăng trên Polygon nghe đồn là bản prototype của Alan Wake 2 được công bố. Với số lượng hơn 2 triệu bản được bán ra, Alan Wake đã có thể coi là một thành công mới của Remedy sau nhiều năm vắng bóng. Và thông báo úp mở gần đây của Remedy khiến mình tự dưng nổi hứng muốn viết một chút về cái series này.

Alan Wake thuộc thể loại hành động góc nhìn thứ ba, mang tính kinh dị tâm lý. Thực tế trong cùng thời điểm, số lượng trò chơi cùng thể loại không hiếm, nhưng Alan Wake vẫn là một trong những game trong top trên. Vậy trò chơi này có gì thú vị? Chúng ta cùng nghía qua một chút.

“Stephen King từng viết rằng những cơn ác mộng tồn tại ngoài luận lý và gần như chẳng thú vị gì khi phải giải thích. Chúng đối lập với sự sợ hãi. Trong một câu chuyện kinh dị, nạn nhân cứ hỏi “tại sao”, nhưng có thể không có câu trả lời và chắc là không thể có. Bí mật chưa được bật mí là những thứ ở bên chúng ta lâu dài nhất, và là những thứ chúng ta sẽ luôn ghi nhớ cho đến phút cuối cùng. Tên tôi là Alan Wake, tôi là một nhà văn.”

Alan Wake, một nhà văn chuyên viết truyện trinh thám kinh dị nổi tiếng. Nhưng bẵng đi 2 năm, anh không viết được thêm gì do cạn ý tưởng, và thường hay xích mích với vợ mình. Hai vợ chồng quyết định làm một chuyến du lịch tới thị trấn Bright Falls để khuây khỏa đầu óc và lấy lại cảm hứng sáng tác.

Lội ngược một chút, ở đầu game là cảnh trong giấc mơ của Alan khi vừa đâm phải một người đàn ông trong đường hầm, những chi tiết này có liên quan chặt chẽ đến cốt truyện. Người viết xin phép không đề cập nhiều nhưng bật mí: Người đàn ông đã giúp Alan chính là người sẽ theo sau anh hơn một năm sau đó cũng ngay tại Bright Falls này.

Con phà vừa cập bến, Alan và vợ – Alice, đến lấy chìa khóa từ một phụ nữ mặc đồ đen kì dị trong quán ăn Oh Deer, hai người đến nhà nghỉ Bird Leg, một căn nhà cho thuê nằm giữa hồ Cauldron. Sau khi biết sự thật rằng Alice muốn đưa mình tới đây để lấy lại cảm hứng sáng tác, Alan cảm thấy bất ngờ và giận dữ bỏ ra ngoài. Ngay khi vừa bước chân ra khỏi cửa, Alice kêu lên thất thanh. Anh vừa quay trở lại căn phòng thì thấy lộn xộn xảy ra và có bóng người của Alice trôi dưới hồ. Không do dự, anh nhảy xuống và rơi vào hôn mê. Khi tỉnh dậy thì sự việc đã xảy ra hơn một tuần, Alan đã bị mất hết ký ức trong một tuần đó và đang trong chiếc xe hơi  gần rơi xuống bờ vực trong rừng với cái đầu đang rỉ máu.

Alan thấy ánh đèn từ một trạm xăng gần đó và quyết định đến nhờ sự trợ giúp. Anh bị một kẻ bao trùm bởi bóng tối tấn công trên đường đi. Alan đến nơi và gọi cảnh sát, anh cố gắng thuyết phục cô cảnh sát bằng những gì mình nhớ được và cô cũng đáp lại anh với một bằng chứng rất rõ ràng: Đưa anh tới cái nơi mà anh gọi là nhà nghỉ Bird Leg trên hồ Cauldron. Nhưng khi đến đây không hề có nó, không hề có một nhà nghỉ hay hòn đảo nào giữa hồ cả.

Alan Wake có cốt truyện tương đối mở theo nhiều chiều hướng suy luận, có nhiều thứ không rõ ràng ngay cả khi bạn đã chơi hết vì nhà sản xuất còn ẵm rất nhiều bí mật cho Season sau (nếu có).

Trò chơi được xây dựng theo kiểu phim truyền hình nhiều tập, có 6 tập tất cả và trước mỗi tập đều có một đoạn video giới thiệu qua nội dung tập trước đó, kể cả 2 tập DLC “The Signal” và “The Writer”.

Với yếu tố chính là hành động – phiêu lưu. Alan Wake không phải là game dạng thế giới mở sandbox, nhưng mỗi màn chơi có rất nhiều ngóc ngách để khám phá, những easter egg hay những trang manuscript – đặc trưng cho dòng game này. Manuscript là những trang văn bản trong tác phẩm “Departure” dưới tên tác giả Alan Wake mà ngay cả anh cũng không nhớ là đã viết chúng từ khi nào. Chỉ biết những trang giấy này gần như là lời tiên tri cho những tình huống sắp xảy ra trong game và cũng là Achievement nếu bạn chăm chỉ thu thập hết các trang giấy kỳ lạ này.

Cảnh vật và đồ họa trong Alan Wake rất đẹp. Được Remedy xây dựng trên engine riêng (các bạn có thể xem đoạn giới thiệu The Making of để biết chi tiết). Các vật dụng nhỏ như ống bơ, ngọn cỏ, bình xăng,… đều có thể tương tác và có chất lượng texture tương đối tốt. Đẹp, nhẹ và có nhiều tùy chỉnh (độ phân giải, FOV, hỗ trợ tay cầm đầy đủ) là điểm cộng lớn cho game, mặc dù có vẻ khá là CPU intensive. Các ảnh chụp trong bài viết đều được lấy từ mức setting Medium trên con laptop sử dụng 520MX cùi bắp. Tốc độ khung hình vẫn ổn định trên 30 FPS.

Về phần hành động. Alan Wake không phải là một chiến binh hay siêu anh hùng. Anh là một nhà văn và tuy có chút tài bắn súng (do nghề nghiệp, nhà văn viết truyện trinh thám mà) anh cũng dễ dàng thở ra hơi khi chạy trốn khỏi kẻ thù. Các “quái vật” trong game được gọi là “Taken”, những kẻ bị bóng tối bao trùm và trở nên tàn bạo. Có thể là người, có thể là đàn quạ, có thể là những vật dụng bị bóng tối bủa vây như ô tô, can dầu, lốp xe,… chỉ chờ thấy mặt Alan là nhảy bổ vào.

Và nếu bóng tối là kẻ thù thì vũ khí gì để chống lại chúng? Ánh sáng.

“Vượt qua cái bóng mà ngươi tạo dựng lên, có một phép màu luôn được chiếu rọi” – Thomas Zane

Đèn pin và súng là hai thứ gắn bó với người chơi xuyên suốt game. Để tiêu diệt taken, phải rọi đèn xua hết bóng tối quanh chúng, sau đó dùng súng bắn. Có kha khá loại vũ khí khác nhau như súng săn, shotgun, revolver, súng bắn pháo sáng và flashbang. Những tên quái bị bắn sẽ không vương vấy máu mà sẽ trở thành những hạt bụi ánh sáng tan biến đi. Khi bị hụt máu, người chơi có thể tìm những cột đèn đang chiếu để hồi lại, nhưng coi chừng…

Âm thanh? Không có gì nổi bật, nhưng xin mời bạn nghe thử bài hát “War” của Poets of the Fall trong game:

 
Bài viết nhằm review lại, ngắn gọn, về trò chơi, cũng như mang tính dụ dỗ các bạn chơi thử. Game chỉ có chế độ chơi đơn và bản PC đã bao gồm cả 2 DLC so với bản trên XBox 360 rồi. Thật sự qua phần đầu này, chúng ta chưa thể kết luận gì nhiều về ý nghĩa của trò chơi (câu chuyện về ông chồng khốn đốn cứu vợ). Nhưng bạn có biết không? Remedy đấy, những sản phẩm của hãng làm ra đều rất ảo và đáng để chúng ta chơi thử, suy nghĩ và có cái nhìn của riêng mình về từng tình tiết. Alan Wake như một series phim truyền hình, nhà làm phim luôn muốn để dành cái hay nhất, gay cấn nhất cho những tập tiếp theo. Bẵng đi hơn 2 năm, Remedy gần đây đã đề cập lại đến trò chơi này và nhiều khả năng là sẽ có phần 2 được thông báo sớm.
Và bây giờ, xin giới thiệu một phần phụ lục của bài viết. Trích từ phần đầu trong “The Alan Wake files”, tổng hợp bởi Clay Steward, một nhân vật giả tưởng trong game.
“Gửi tới những người du hành trong ánh sáng,
Cuốn sách trên tay bạn tượng trưng cho sự kết thúc của một cuộc sống và khởi đầu của một cuộc sống khác. Tên tôi là Clay Steward và tôi bắt đầu theo con đường này khi một loạt những giấc mơ kỳ lạ trở thành hình ảnh về một người đàn ông có thật, một thị trấn đang gặp rắc rối, và một thế lực có sức phá hủy vượt qua khỏi sự tưởng tượng của tôi.
Hai năm trước, nếu ai đó hỏi tôi Alan Wake là ai, hay Bright Falls nằm ở đâu, là hỏi khó tôi rồi. Cuộc đời tôi, đến thời điểm ấy, chưa từng biết đến những thứ đó, có lẽ như thế tốt hơn. Nhưng tôi không thể thay đổi quá khứ, tôi chỉ có thể cố gắng làm cho nó có ý nghĩa, và việc công bố cuốn sách này, mong nhận được sự tha thứ phần nào từ những người mà tôi đã làm tổn thương trong suốt quá trình.
Tôi sẽ giải thích tại sao tôi lại dính vào những sự việc này nhưng có một thứ tôi cần bạn hiểu. Đó là những thứ đã gây náo loạn cho Bright Falls trước lễ hội Dearfest năm ngoái  là một trong những điều bí ẩn lớn nhất của chúng ta. Cuốn sách này bắt đầu từ một ý định cá nhân nhằm tìm hiểu và giải đáp những bí ẩn đó. Giờ đây, tôi sợ rằng điều đó là không thể. Tôi muốn xua đuổi chúng đi, và từ đó, làm tan biến những thành kiến lên tôi.
Tôi sống một cuộc sống bình lặng ở Madison, Wisconsin, cho tới khi những giấc mơ bắt đầu. Những giấc mơ liên tục ập đến, hướng tôi đến một nơi nhất định. Giấc mơ đầu tiên của tôi chẳng có gì cả. Tôi ở trong một cabin giữa đêm.
Có ai đó gõ cửa và tôi định ra mở. Không có ai cả, nhưng có một chiếc đèn lồng hỏng theo cách mà tôi nghĩ là có chủ ý. Đó là cách nó đã gây ấn tượng. Giấc mơ thứ hai giống giấc mơ thứ nhất, chỉ khác sau khi tôi tìm thấy chiếc đèn hỏng vỡ, tôi nghe tiếng gì đó trong rừng, và tôi nghĩ tôi thấy gì đó chuyển động. Tôi theo nó tới bìa rừng, và rồi nó dừng lại. Giấc mơ thứ ba theo nhịp của giấc mơ thứ nhất và thứ hai, trừ việc tiếng động ngày càng to hơn. Cây đổ và mọi thứ như thể tôi đang lạc vào trong cơn bão.

Tôi chạy đi và băng xuống đường cho tới khi ra biển. Có một ngọn hải đăng và rõ ràng theo logic là tôi sẽ được an toàn ở đây. Một người đàn ông giữ cánh cửa ngọn hải đăng mở và vẫy tay như điên ra hiệu cho tôi chạy đến chỗ ông ta. Tôi chạy và chạy, bị cái thứ đó truy đuổi, một thứ thực thể bóng tối, và trong giây phút cuối cùng tôi đã bị nuốt chửng, không còn tồn tại. Sau đó tôi mơ thấy những giấc mơ này hàng đêm và mỗi lần đều giống nhau. Tôi bị con quái vật bóng đêm hay những gã đàn ông bị bóng tối bao trùm bủa vây, và cứ như vậy, tôi thấy người đàn ông trạc 30 tuổi với gương mặt nghiêm nghị nhưng thân thiện. Có lúc tôi cứu anh ta, lúc khác anh ta lại cứu tôi. Nhưng cuối cùng thì cả hai luôn luôn phải chết. Tôi bắt đầu cố gắng thức càng ngày càng muộn hơn, tránh giấc ngủ. Vợ và con trai tôi yên giấc trên giường thì tôi căng mắt đến 3 giờ sáng xem TV, cố gắng giữ tỉnh táo.

Nhưng người ta không thể không ngủ mãi được. Một đêm muộn nọ khi tôi đang xem chương trình phát lại, chương trình Night Springs cũ, nhưng cái đầu thì gà gật. Trong ranh giới giữa mơ và tỉnh, tôi nghe giọng nói của người đàn ông  trong những giấc mơ của mình. Anh ta nói chuyện với tôi, rằng “Tôi không quan tâm đến những trường phái văn học hay những câu hỏi về thể loại với văn học hư cấu. Tôi muốn một câu chuyện tốt, được dẫn dắt tốt, và tôi sẽ nắm bắt lấy nó ở nơi tôi có thể nắm bắt được.” Đôi mắt tôi từ từ mở to và anh ta đây rồi – người đàn ông vô danh trong những giấc mơ của tôi. Anh ta đang trong chương trình TV, đang được phỏng vấn trên một chiếc bàn gỗ tròn với hai người đàn ông khác. Tôi gần như nhảy khỏi ghế bành và tỉnh táo hơn bất cứ lúc nào trong đời. Tôi xem đến khi một câu hỏi khác được đặt ra cho người đàn ông đó và dòng chữ phụ đề xuất hiện: “Alan Wake, tác giả của bộ The Sudden Stop (Điểm dừng bất chợt)”.
Điều đó hoàn toàn có thể, ngay cả khi tương tự, dựa trên danh tiếng của Wake hiện giờ. Tôi đã thấy hình ảnh của anh ta trước đây và những hành động copy/paste tác phẩm một cách vô thức. Nhưng tôi biết, biết những thứ về anh ta từ góc nhìn của tôi, những thứ tôi chưa từng được đọc. Những ngày sau phát hiện đó, tôi ra sức nghiên cứu những bài viết của anh ta, đọc tất cả những thứ tôi có thể, và chắc chắn anh ta và người đàn ông trong địa ngục ác mộng đó là một. Thám tử của anh, Alex Casey, rất giống anh ta và có thái độ đùa cợt chết người, ngay cả khi cận kề sự báo tử.
Tôi tự nhủ rằng những giấc mơ đó được chia sẻ giữa cả tôi và Wake. Hơn thế nữa – đó là một điềm báo. Tôi đã viết một bức thư dài và tâm huyết gửi tới nhà xuất bản của Wake, nhưng chỉ nhận được một tấm bưu thiếp ghi chú người gửi bức thư của tôi và khuyến khích tôi mua cuốn sách mới nhất của Wake.
Mỗi lần vào trong giấc mơ, tôi lại trở thành kẻ quan sát điên rồ cái không gian kỳ lạ này, nơi trông như một không gian dưới nước, bao trùm bởi thứ vật chất không thể định nghĩa, những thế lực bóng tối chỉ có mục tiêu duy nhất là trừ khử tôi. Vốn là một kẻ ham thích mô tả những thứ kinh khủng như thế này, mỗi lần thức dậy tôi đều viết lại vào nhật ký lịch trình của mình.
Anna vợ tôi và tôi gần như không nói chuyện với nhau nữa, và tôi cảm thấy mình ngày càng xa rời cuộc sống trước đây. Cuốn lịch trình là thứ duy nhất giúp tôi nhận ra những thứ mình trải nghiệm. Những giấc mơ vẫn cứ tiếp tục, càng ngày càng trở nên kinh tởm hơn trong những tháng tiếp theo. Chỉ một thứ rõ ràng: Alan Wake bằng cách nào đó, trở thành tâm điểm của những thứ tôi đã trải qua. Trên thực tế, anh ta chính là nguyên nhân của những thứ đó. Mỗi đêm, tôi bị giết, hoặc chứng kiến người khác bị giết. Cuối cùng, tôi thấy một thị trấn bị phá hủy, và một thế giới ngập chìm trong bóng tối. Lỗi tất cả tại anh ta! Tôi chưa từng trách anh ta, nhưng nhất định phải liên lạc với anh ta, phải cho anh ta biết tôi đã thấy những gì, để cánh báo.
Khi nghiên cứu về hải đăng trong thư viện của trường đại học, tôi chợt trông thấy một tấm hình ngọn hải đăng trong giấc mơ của mình. Như thể sét đánh ngang tai. Nó nằm ở một thị trấn có tên Bright Falls. Kết quả tìm kiếm trên Internet phần nào làm rõ cho trí tưởng tượng của mình. Nó đây rồi, một thị trấn nhỏ, nhìn như tranh vẽ nằm ở bang Washington. Câu cá, khai thác gỗ, thời tiết xấu. Những căn nhà, đường phố, và những cây cầu trong cơn ác mộng của tôi. Tôi đã từng trông thấy chúng.
Tôi không thể chối bỏ được nữa và ra quyết định. Tôi đặt mua một suất vé giá $165 trên chuyến xe bus Greyhound và có mặt ở Bright Falls hai ngày sau đó. Tôi thừa nhận rằng có nhiều thứ cảm thấy không đúng ngay từ lúc đầu tiên. Tôi đã sống trong những nơi bẩn bựa đủ nhiều để có thể nhận ra cái chính sách kinh tế nghèo nàn ảnh hưởng ra sao, nhưng ở đây không phải vậy. Có điều gì đó đã xảy ra ở đây, những lỗ đạn trên các bức tường tòa nhà, và bầu không khí khó chịu. Những lời đồn về cơn lốc và những người phụ nữ mặc đồ tang.
Có đến ba đám tang trong ngày đầu tiên, tổ chức cho những người cha, người chồng và người vợ địa phương, tất cả đều dược tổ chức vắng mặt. Khi tôi hỏi mọi người chuyện gì đã xảy ra ở đây, thì họ nhắc đến một cơn bão chết tiệt, và một tai nạn khủng khiếp xảy ra trước lễ hội hàng năm. Đa số đều không trả lời. Họ chỉ ngoảnh đầu và đi, cái cảm giác tội lỗi bám lấy gương mặt họ. Họ lảng tránh câu hỏi của tôi cứ như thể tôi đã đụng chạm vào nỗi xấu hổ của thị trấn, một bí ẩn mà không ai dám tiết lộ. Tôi biết điều này nghe có vẻ lạ, nhưng hình như cả thị trấn đang bị bắt làm con tin. Như thể họ đang bị theo dõi và nếu có dám hé răng với người khác, sẽ có nhiều cái chết hơn nữa.
Tôi đặt vào phòng số 2 ở nhà trọ Majestic. Nồng nặc mùi rượu và xì gà, cái mùi mà tôi nhận ra là mùi của sợ hãi. Tôi không biết mình sẽ ở lại đây bao lâu, nhưng cứ lấy hết đồ ra khỏi những chiếc túi, trừ cuốn lịch trình giấc mơ. Tôi lôi con dao bỏ túi và kéo đầu mở vít ra, leo lên lỗ thông hơi và tháo bỏ tấm chắn, nghĩ rằng mình cực kỳ thông minh dù đã thấy chiêu trò này trong phim mấy lần rồi.
Mà thôi, tôi nghĩ có người đã làm rồi vì tôi tìm thấy một hộp các tông màu xanh ở đó. Tôi lôi nó ra và mở nó trên giường: Một đống tài liệu cái dày ba lớp xấp. Khi tôi nhìn thấy tên tác giả, tôi hiểu rằng đây là kết thúc cho một chuyến hành trình khác: Đặc vụ FBI Robert Nightingale. Những tháng ngày đau khổ, cuộc hôn nhân đổ vỡ, và những trăn trở đã được gạt bỏ hết khỏi tôi. Đây chính là thứ mà những giấc mơ hướng tôi đến, căn phòng này ở ngay tại Bright Falls, Washington.
Sẽ có những hoài nghi về tôi cho những điều này, có thể coi chúng như giả tạo, hoặc chỉ là sản phẩm của thứ đầu óc không bình thường. Nhưng tôi không cấm. Càng dành thời gian trên chiếc ghế của Nightingale, tôi càng cảm thấy mình đã tìm được một người đồng hành. Ông ta có thể là một kẻ say rượu, phát rồ vì đau khổ hay một kiểu điên loạn không tên, nhưng ông ta có mục đích, như những gì tôi điều tra được đã minh chứng sau đó.
Alan Wake vừa tới Bright Falls.
Vợ anh ta, Alice, đã biến mất.
Một chuỗi những sự kiện hỗn loạn chưa ai giải thích về những người chết hoặc mất tích, những ngôi nhà bị phá hủy, thông báo về những gã đàn ông bóng tối và những con quái vật, cũng xuất hiện sau đó. Tôi đã đến cận kề một bí ẩn đã báo trước.
Tôi rời khỏi Majestic vào ngày hôm sau để tự đi tìm sự thật.
Trivia:
– Cách đây cũng khá lâu, Remedy đã đưa Alan Wake vào Humble Bundle, kèm một đoạn video đích thân Sam Lake nói về Alan Wake 2. Họ nói rằng project AW2 chưa bị bỏ, nhưng thời gian sẽ trả lời.
– Cũng chính tại video đó, có một cảnh giới thiệu AW2 ở cuối. Sau đó là phần giới thiệu trò chơi sắp ra mắt của Remedy trên XBox One: Quantum Break.
Do bản game humble cung cấp là DRM-free, torrent lẫn download thoải mái nên mình sẽ share luôn (upload dần, chỉ có link google drive):
Game: Alan Wake
Music: Alan Wake OST (FLACMP3)
Music: Alan Wake’s American Nightmare (MP3)
Bonus Contents:
Making of Videos
Night Springs Comic Book
The Alan Wake Files
Psycho Thriller Comic Book
Alan Wake The Library

9 Replies to “It’s not a lake, it’s an ocean”

  1. Đúng là quá đen, đang định chơi game này, vừa kỳ cạch torrent xong cái Alan Wake Collectors Edition-PROPHET thì thấy trong này có hàng ngon hơn :os:

  2. game này có đoạn 2 ông mở nhạc Rock trên sân khấu rồi tẩn nhau với quái kích thích vãi
    chỉ sợ bản 2 nó lên X1 rồi lại 3~5 năm sau port lên PC thì cũng ói máu chứ chả đùa

  3. Cái Night Springs xem như twilight zone.
    Game này có style kinh dị ảo ảo như twilight zone + silent hill + trinh thám hình sự indigo prophecy, heavy rain.
    Đánh giá cá nhân của mình là thể loại game này chơi một lần thì thấy rất hay nhưng ngại chơi lại vô cùng.
    BTW cái này giống với điện ảnh tương tác hơn

Leave a Reply to Rockman Cancel reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

kaka :D :ic: :fuckme: :) :os: lololo :no: :cheese: :3 :hi: mmm :guro: :y: :bagia: :dichmau: T_T more »