[Sắc-hiệp][Fiction] The darkness history – Chương 10

Tiếp tục, túc tiệp

Chương 10 – Lại thêm một dâm tặc

Hai tên bán khỏa thân đứng nhìn nhau chằm chằm như hai thằng hai fa khát tình.

Con bà nó, kí hiệu bát long đường chủ, vậy hóa ra hắn cũng là một trong bát long ư, mẹ kiếp, sao lại trùng hợp thế chứ. Nhưng sao hắn cũng chằm chằm nhìn mình như vậy, chẳng lẽ hắn cũng biết về truyền thuyết Long tộc. Không thể nào, chính miệng Vu lão bá đã chắc chắn với mình truyền thuyết này chỉ có Niên tộc mới biết, bát long đường chủ trừ khi được gặp Niên tộc mới biết chuyện này. Không lẽ…

Đó là suy nghĩ lúc này trong đầu Đại An.

–    Ngươi…
Cả hai người chỉ vào nhau run run giọng nói, nhưng chưa đợi Đại An tiếp tục nói thì tên phỉ nhân kia đã nói tiếp luôn.
–    Ngươi là huynh đệ ruột của ta?

–    Ừh… à không.
Ôi cái đệt hóa ra nó nghĩ mình là anh em với nó, làm mình xoắn vãi hà.

Nghĩ một lát Đại An quyết định tìm hiểu kĩ thân phận người này xong mới quyết định nói cho hắn biết về bát long đường chủ.
–    Thật ra ta không phải huynh đệ ruột, họ hàng cũng không có với ngươi.

Nghe Đại An nói, tên phỉ nhân kia lộ ánh mắt không tin tưởng, bất quá hắn cũng không có lí do chứng minh bản thân cùng Đại An có quan hệ gì.
–    Vậy rốt cuộc ngươi là ai.

Đại An cũng không cần suy nghĩ nhiều liền mở miệng trả lời:
–    Ta họ Vương, tên Đại An. Có thể coi ta là một cô nhi.

–    Vậy à, thật xin lỗi.
Phỉ nhân nghe Đại An nói bản thân là một cô nhi nên cảm thấy hơi ngượng ngùng một chút.

Đại An phất phất tay nói:
–    Không có gì. Vậy còn ngươi gia cảnh ra sao.

–    Ta họ Phạm, tên là Phạm Tiền. Phụ mẫu đều làm nghề y, hiện tại đã đi ngao du khắp nơi hành y tích đức cùng với thúc thúc ta. Ở nhà chỉ còn ta, một muội muội và…
Phạm Tiền nắm hai tay để trước ngực, hơi cúi cúi người tỏ vẻ kính lễ, giọng nói đầy vẻ kiêu ngoại vì thân thế và phụ mẫu của bản thân, bất quá Đại An cũng ghét cách nói đó, vì đó chứng tỏ một người con luôn luôn tự hào về gia thế mình, dù nó có thấp kém đến thế nào đi chăng nữa.

Nhưng dù vậy, khi Phạm Tiền nhắc đến muội muội xong định nói tới một ai đó nữa thì im bặt, vẻ mặt cảm thấy xấu hổ rồi thở dại một cái. Đại An đoán có lẽ đó là một người cực kì đáng xấu hổ của gia đình hắn, hắn cũng không tiện nhắc tới thì Đại An cũng không muốn hỏi thăm nhiều làm gì.

–    Thế tên dâm tặc ở trong trấn có phải là ngươi không? Khi ta đuổi đến đây thì tự nhiên người xuất thủ tấn công. Đây không phải là trùng hợp chứ.

Đại An tuy không muốn hỏi thăm sâu hơn về gia đình của Phạm Tiền nhưng hắn cũng nghi ngờ lí do Phạm Tiền đột nhiên xuất hiện ở đây lại còn ra tay với hắn. Thật là trùng hợp quá đi. Hắn hỏi với giọng điệu mỉa mai, miệng hơi nhếch lên cười.

Giọng điệu mỉa mai cùng nụ cười đó làm sao mà Phạm Tiền không nhận ra chứ nhưng hắn cũng thấy Đại An hỏi như vậy cũng là đúng, bởi vì truy đuổi theo một tên dâm tặc nửa đường thì có một kẻ nhảy ra đánh. Nhưng mà đúng là hắn không phải tên dâm tặc kia, hắn xuất hiện ở đây cũng chính là truy đuổi theo tên kia, bất quá hắn không ngờ tới ở đây xuất hiện ra Đại An, rồi lại ra tay nhầm với Đại An.

Bộ dáng luống cuống cộng thêm một chút hối lỗi, Phạm Tiền gãi đầu gãi tai, khó nói lên thành lời:
–    Chuyện này… ài, có thể gọi là tình cờ… mà có thể gọi là nhầm lẫm…

Đại An nhíu nhíu mày nhìn Phạm Tiền, cảm thấy một cảm giác rất lạ. Chắc chắn tên dâm tặc đó có liên quan đến tên này. Đại An đang chuẩn bị tiến lên phía trước để hỏi thêm vài câu thì một bóng người từ phía rừng cây bước ra.
–    Xin chào.

Người đó dáng người cao cao không nghi ngờ chính là kẻ núp ở gần đó chiêm ngưỡng hết tình cảnh vừa rồi, Đại An cảm thấy hình như đã gặp qua người này ở đâu đó rồi mà không thể nhớ ra nổi.

Đang nghi ngờ không rõ thì Phạm Tiền phía bên kia sắc mặt thay đổi, một luồng lửa giận tràn lên mặt đỏ tía tai. Hắn lao về phía tên mới thò mặt ra đang cười một cách đê tiện.

–    Mày… thằng chó.
Phạm Tiền gầm lên, tung nắm đấm vào mặt tên kia.

Mặc dù nhận biết được Phạm Tiền đánh về phía mình, tên kia đã định né tránh, nhưng tốc độ của Phạm Tiền thật sự rất nhanh, nhanh một cách bất ngờ.

Đại An nhìn tốc độ của Phạm Tiền đột ngột tăng nhanh cũng phải toát mồ hôi lạnh.

Nếu lúc này hắn mà đánh với tốc độ thế này chắc mình xong phim rồi.

Kết quả thì không cần phải suy nghĩ nhiều, tên kia ăn trọn cú đấm đầy uy lực của Phạm Tiền bị bay ra phía sau mấy thước, hắn hộc ra một ngụm máu tươi.

–    Tao giết mày.
Phạm Tiền vẫn gầm lên tiếp tục lao về phía trước, mắt hắn giờ tràn ngập lửa giận. Lúc này đây, hắn chỉ muốn giết quách cái thằng chó khốn nạ khắm thối trước mặt mình.

–    Khoan đã.
Đại An lao tới nắm lấy cổ tay của Phạm Tiền để ngăn hắn giết người. Công nhận uy lực của Phạm Tiền thật sự mạnh mẽ làm cho Đại An cũng phải run rẩy.
–    Có gì từ từ nói.

Phạm Tiền lúc này mới có vẻ bình tĩnh đôi chút, nhưng trong mắt hắn vẫn tràn đầy lửa giận.

–    Lúc nãy ngươi hỏi ta cớ gì đến đây lí do bởi vì ta cũng truy đuổi theo tên dâm tặc, lúc đó trời tối nên đã động thủ nhầm người. Tên dâm tặc khốn khiếp đó chính là tên này. Ta muốn tự tay giết hắn để thay tổ tiên trừng phạt hắn.

Phạm Tiền chỉ tay vào mặt tên kia, giọng hắn run lên vì tức giận.

Đại An quay ra nhìn tên đó, rồi cũng nhận ra thảm nào cái dáng người thấy quen thế, đúng là tên dâm tặc đó rồi. Mặc dù hắn cũng không thích giết người cho lắm nhưng tên dâm tặc này quá biến thái rồi, trẻ em mà nó cũng không tha. Hơn nữa vì hắn mà còn suýt nữa bị tên Phạm Tiền có mắt như mù đánh cho đéo còn hình người.

Ngẫm một lúc, Đại An cũng chẳng có cảm tình gì với kẻ này, hắn quyết định giúp đỡ Phạm Tiền cũng như toàn thể nữ nhân trên toàn thế giới làm một việc tốt là trừ khử tên dâm tặc có nguy cơ làm tiêu hao một bộ phận động vật quý hiếm (Gái tơ).

Hắn rút ra thanh đoản kiếm kẹp ở bên hông mà Hân nhi đã đưa cho hắn đưa ra phía trước cho Phạm Tiền để hắn có thể cầm cái này mà thẻo ku thằng phò bựa dâm tặc kia.

Nhưng trái với ý nghĩ của Đại An, hắn vốn tưởng rằng Phạm Tiền sẽ cảm kích rồi cầm lấy thanh đoản kiếm rút khỏi vỏ rồi tặng cho tên dâm tặc kia mấy dao cho cả người thành cái tổ ong luôn.

Phạm Tiền cùng tên dâm tặc kia, ngây phút giây Đại An rút ra thanh đoản kiếm đều ngây ngốc nhìn chằm chằm vào thanh đoản kiếm rồi lại nhìn chằm chằm mặt Đại An như thể Đại An là một mỹ nữ đang khỏa thân uốn éo vậy.

Dưới ánh mắt của 2 tên đàn ông, Đại An không khỏi rợn người. Mẹ nó, lão tử không phải dân đồng tính.

Hai tên kia nhìn chằm chằm một hồi rồi trên trán đều xuất hiện mồ hôi túa ra. Cả hai sợ hãi cùng cực. Lúc này cả hai có lẽ không còn coi nhau như kẻ thù mà đứng sát lại cạnh nhau. Cùng chỉ vào Đại An giọng run run nói:
–    Ngươi quen biết nó?

–    Hả?
Đại An ngây người trước phản ứng và câu hỏi của hai tên kia.

5 Replies to “[Sắc-hiệp][Fiction] The darkness history – Chương 10”

  1. thì đương nhiên rồi, sắc hiệp: Khiêu gợi + kiếm hiệp cũng tương đương như ecchi + action =))

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

kaka :D :ic: :fuckme: :) :os: lololo :no: :cheese: :3 :hi: mmm :guro: :y: :bagia: :dichmau: T_T more »