[Sắc-hiệp][Fiction] The darkness history – Chương 18

Tán gái thần chưởng

Cua gái cấp tốc trong ba ngày

Chương 18 – Oanh nhi đổ gục

Tối đó, hắn được Oanh nhi chăm sóc cho rất tận tình. Nhìn thấy cảnh hai người tình tứ, Phạm Tài không chịu được liền mở miệng cằn nhằn.
–    Này hai người không tình tứ không chịu được à. Còn có người káhc ở đây đó.

Hai tỷ muội họ Triệu bịt miệng cười híc híc còn Oanh nhi thì mặt đỏ tía tai không dám nói gì.

–    Vậy ngày mai chúng ta phải làm sao bây giờ?
Phạm Tiền im lặng nãy giờ cũng phát biểu.

Chuyện Phạm Tiền nhắc tới cũng là chuyện Đại An đắn đo suy nghĩ. Ngày mai là tới Ngã Ba Sông, Đại An ba người có nhiệm vụ là bắt cá Anh Vũ thì đương nhiên sẽ phải ở lại đây vài ngày nhưng đoàn người của Trần lão lại tiếp tục đi về kinh thành. Cho dù có dừng chân ở lại Ngã Ba Sông thì cùng không thể cùng quay về trấn Bạch Hạc cùng mấy người được.

Chuyện này Đại An vẫn chưa nói với Oanh nhi cùng tỷ muội họ Triệu nhưng Trần lão thì đã biết.

–    Chuyện gì ngày mai vậy.
Triệu Mai quay sang hỏi Phạm Tiền, hai người hiện giờ cũng rất thân mật. Phạm Tiền cảm thấy hơi khó nói nhưng dưới ánh mắt chằm chằm của ba thiếu nữ hắn đành phải nói.
–    Ba huynh đệ của huynh có việc phải tới Ngã Ba Sông, sau đó còn phải trở về trấn Bạch Hạc.

–    Vậy các huynh không đi cùng tụi muội nữa à.
Triệu Mai nắm chặt lấy tay Phạm Tiền sợ hắn đi mất khiến hắn nhăn mặt vì đau. Hắn vội vàng giải thích.
–    Tụi huynh sẽ không bỏ các muội đâu, sau khi làm xong việc này bọn huynh sẽ lên kinh thành tìm mọi người.

–    Vậy sao? Có thật không?
Triệu Mai rơm rớm nước mắt nhìn Phạm Tiền khiến hắn cảm thấy tim mình quặn thắt, hắn nắm lấy đôi tay nhỏ xinh của cô nàng thề thốt.
–    Đương nhiên bọn huynh sẽ đi tìm các muội mà.

Triệu Lan nhanh chóng nói.
–    Việc đó là việc gì không để lúc khác được sao?

Nhắc tới viêc đó khiến Phạm Tài nhớ đến kẻ giao việc, hắn sợ hãi lắc đầu quầy quậy.
–    Không được, tuyệt đối không được, ma đầu Hân Hân sẽ không tha cho tụi huynh đâu.
Mặc dù hắn không phải kẻ bị giao việc nhưng cứ nghĩ đến Phạm Hân Hân là hắn lại run sợ, nỗi sợ đã ăn vào máu hắn rồi.

Thấy vẻ mặt khác thường của Phạm Tài, Triệu Lan nắm lấy hắn hỏi.
–    Huynh sao vậy, Hân Hân đó là ai? Nam hay nữ? Sao huynh lại sợ đến vậy?

–    Đó là muội muội của huynh cũng là biểu muội của Phạm Tài.
Phạm Tiền thay Phạm Tài giải thích, hắn cố tình giấu đi việc Hân Hân chính là vợ chưa cưới của Đại An. Nhưng Phạm Tài lại không nghĩ tới chuyện đó hắn nói tiếp luôn.
–    Còn là lão bà của đại ca.

Sau khi hắn nói xong, thấy vẻ mặt phức tạp của mọi người nhìn mình hắn mới biết mình lỡ miệng.

Oanh nhi hai mắt đỏ lựng, nước mắt trào ra, liếc nhìn Đại An ai oán rồi chạy vụt ra khỏi lều.

–    Oanh nhi.
Đại An gọi tên nàng rồi cũng chạy vụt ra ngoài đuổi theo. Hai tỷ muội họ Triệu cũng đang định đuổi theo thì bị Phạm Tiền giữ lại lắc lắc đầu.
–    Để đại ca xử lí đi.

Màn đêm bên ngoài tối thui, mấy đốm lửa đã bị dập tắt từ lâu. Oanh nhi chạy một mạch không biết mình đang chạy đi đâu. Trái tim nàng hiện giờ đang quặn đau.

Hắn có vợ rồi. Tại sao hắn còn đối xử tốt với mình như vậy. Tại sao chứ?

Nàng khóc hu hu, đau quá, đau quá đi mất, tại sao tim mình lại đau đớn như vậy.
Nàng không hề biết đó là do nàng đã yêu say đắm cái tên đó rồi.

–    Oanh nhi.
Đại An ôm lấy thân hình mềm mại của nàng rồi gọi tên nàng. Nhìn thấy khuôn mặt người con trai mà nàng đã yêu say đắm, nàng lại cảm thấy thật hạnh phúc, nhưng nghĩ tới hắn đã có vợ, nàng lại muốn đẩy hắn ra, tên xấu xa này có vợ mà còn lừa dối nàng.
–    Buông ra, buông ta ra. Ngươi đi đi, về với lão bà của ngươi đi.

–    Không buông, huynh quyết không buông.

Nàng càng đẩy, hắn càng ôm chặt lấy nàng. Rồi khi nàng hơi bình tĩnh một chút nàng lại cảm thấy lời nói của mình đầy ám muội. Nàng và hắn vẫn chưa nói thích nhau vậy mà nàng lại nói như thể hắn lừa dối nàng. Thật sự là hắn lừa nàng mà, nhưng nghĩ kĩ hắn vẫn chưa nói thích nàng vậy thì đâu thể coi là lừa nàng, nàng có quyền gì mà ghen tuông đây.

Đại An ôm chặt nàng, đẩy khuôn mặt của nàng đối diện với mặt mặt mình.
–    Oanh nhi, nhìn huynh đi.

Thấy mặt Đại An sát với mặt mình, Oanh nhi mặt đỏ bừng không biết nên làm thế nào, cố gắng tránh ra những không được, định quay mặt đi thì lại bị Đại An giữ lại. biết không thể nào làm khác được nàng đành cam chịu nhìn thẳng mặt hắn.

–    Oanh nhi, có một lời huynh luôn muốn nói với muội. Đó là, huynh thích muội, huynh yêu muội.
Đại An ánh mắt rực lửa nhìn chằm chằm vào Oanh nhi.

Bị những lời tỏ tình của hắn đập vào tai, Oanh nhi xấu hổ và hạnh phúc cúi gằm xuống líu ríu nói.
–    Huynh có vợ rồi sao còn nói thích muội chứ, chả lẽ huynh chỉ muốn trêu đùa muội, hay là huynh muốn từ bỏ vợ của mình.

–    Sai.
Đại An lắc đầu.
–    Thứ nhất, huynh không phải kẻ thích trêu đùa tình cảm của người khác, huynh đã yêu ai thì luôn yêu thật lòng.

Oanh nhi nghe vậy trong lòng càng cảm thấy ngọt ngào.

–    Thứ hai, huynh có tận ba lão bà cơ.

Nghe đến đây, Oanh nhi cảm thấy mất mát muốn đẩy hắn ra.

–    Thứ ba, đàn ông đâu phải chỉ có thể lấy một vợ. Huynh đã yêu ai thì sẽ quyết lấy người đó. Muội cũng không ngoại lệ. Người khác nói huynh tham lam, phải, huynh tham lam thì đã sao, chỉ cần khiến cho người mình yêu vui vẻ là huynh mãn nguyện rồi. Người khác nói huynh có mới nới cũ, phong lưu đa tình, sai hoàn toàn, huynh đa tình là đúng nhưng phải gọi là bác ái, huynh đã yêu ai thì sẽ yêu người đó từ sâu trong tim, cho dù có thích người khác thì tình cảm của huynh vẫn sẽ không thay đổi. Bây giờ đây, huynh đã quyết chí lấy muội làm vợ, sau này cho dù có việc gì xảy ra, muội vẫn mãi là vợ huynh, là người phụ nữ mà huynh yêu thương. Oanh nhi, muội có nguyện ý lấy huynh không?

Thấy ánh mắt chờ đợi của hắn, cộng thêm những lời tỏ tình ngọt ngào kia làm lòng Oanh nhi mềm nhũn, nàng đắn đo do dự.
–    Nhưng…

–    Chuyện này huynh sẽ thưa với phụ thân, cho dù người không đồng ý huynh vẫn sẽ cướp muội về làm lão bà.

Thấy sự bá đạo của hắn, nàng không còn lời nào để nói, dụi mặt vào lồng ngực hắn thủ thỉ.
–    Huynh thật bá đạo, nhưng mà muội thích.

Nói xong những lời kinh thiên động địa, nàng cảm thấy toàn thân vô lực, tùy ý dựa vào người hắn. mặc cho hắn ôm lấy.

Đại An cười ha ha, đẩy cằm nàng lên, nhìn thấy đôi môi đỏ mọng quyến rũ của nàng, không nhịn được liền cúi xuống hôn lên đó. Đôi môi của hắn vừa chạm vào đôi môi của nàng liền cảm thấy ngay một luồng gió thơm và mát phả vào mặt.

Vì đây là lần đầu tiên hôn môi của Oanh nhi nên nàng rất vụng về, răng môi va chạm vào miệng hắn. Đại An thì khác, mặc dù hắn cũng mới hôn có ít người nhưng số phim AV và đống truyện porn mà hắn xem cũng không ít nên về vấn đề hôn môi thì hắn chính là cao thủ.

Chỉ một lát, dưới sự chỉ đạo tài tình của “miệng lưỡi”, hắn đã xâm nhập được vào miệng nàng. Lưỡi hắn thò vào, tham lam quấn lấy cái lưỡi bé nhỏ của nàng. Một dòng suối ngọt ngào ập vào miệng hắn.

Hai người hôn nhau cuồng nhiệt mãi đến khi Oanh nhi cảm thấy khó thở phải đẩy hắn ra mới thôi.

–    Thơm quá.
Đại An liếm môi tỏ vẻ thèm thuồng trêu ghẹo nàng. Nhìn thấy vẻ háo sắc của hắn rồi nhớ lại giây phút hôn nhau điên cuồng vừa qua. Nàng không thể tưởng tượng nổi mình lại làm những chuyện như vậy.

Đại An ôm lấy nàng ngồi xuống một ụ đất, để nàng ngồi lên đùi mình. Hắn chậm rãi kể cho nàng nghe lão bà đầu tiên của hắn là Nhạc Văn Thanh, lúc đó hắn bị thương nặng rồi được nàng cứu giúp, sau đó hai người yêu nhau, sau một đêm vợ chồng nàng đã bỏ đi, hắn quyết chí đi tìm nàng. Đại An loại bỏ việc mình từ tương lai quay về cùng sức mạnh trong mình hắn đều kể cho Oanh nhi nghe. Sau khi kể xong hắn cúi xuống hôn nhẹ lên đôi môi của nàng.
–    Muội có nguyện ý làm vợ huynh, chờ đợi huynh không?

–    Muội nguyện ý chờ đợi huynh cả đời.
Nàng ôm chặt lấy hắn thỏ thẻ.

Ở một ụ đất, trong đêm tối hai bóng người một nam một nữ ôm lấy nhau thề nguyện yêu đương. Liệu ông trời có tác hợp cho họ mãi mãi ở cùng nhau không gặp khó khăn.

2 Replies to “[Sắc-hiệp][Fiction] The darkness history – Chương 18”

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

kaka :D :ic: :fuckme: :) :os: lololo :no: :cheese: :3 :hi: mmm :guro: :y: :bagia: :dichmau: T_T more »